Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

Ngày hên của vinh

Vinh và Ngọc Bi'ch đã bô'n năm chung sống trong một gia đình hạnh phúc. Họ đã có một con trai 2 tuổị Vinh rất yêu vợ, nhưng chàng chưa bao giờ được vợ bú cặc và nàng cho bú lồn. Do đo' Vinh ao ươ'c được làm tình vơ'i những người đàn bà kha'c, để xem mùi vị của ca'i lồn co' thơm ngon như ca'c nhà văn viết Truyện Người Lớn diễn tả không. Ngọc Bi'ch co' người chị tên Bi'ch Ngọc. Kha'c vơ'i Ngọc Bi'ch, nàng là người co' tư tưởng pho'ng khoa'ng, sẵn sàng tiê'p thu nê'p sô'ng mơ'ị Bi'ch Ngọc luôn chăm so'c bản thân, giừ gìn thân hình như con ga'i mười mâ'y tuổi mặc dù nàng đã 35. Bi'ch Ngọc làm việc tại một thẩm mỹ viện. Do đo' nàng co' khả năng, kinh nghiệm để thực hiện việc làm đẹp bản thân. Nàng co' cặp vu' săn chă‘c, eo thon nhỏ, da mịn màng, tră‘ng như sữạ Vòng ngực và vòng mông cân xư'ng vơ'i chiều cao 1m65 và cân nặng 52kg. Bi'ch Ngọc râ't thi'ch mọi người tin nàng còn ở tuổi đôi mưoị Nàng râ't buồn khi người ta nghĩ nàng đã ngoài ba chục . Nàng râ't sung sươ'ng khi co' người đàn ông nào đo' khen nàng trẻ, đẹp, duyên da'ng, quyê'n rũ. Mỗi khi Vinh gần Bi'ch Ngọc, chàng luôn luôn cảm thâ'y bầu không khi' pha't nhiệt, ki'ch thi'ch tình dục. Nàng thường mặc quần Jeans và a'o thung mầu tră‘ng. Nàng co' cặp mông tròn, săn chă‘c nịch, cặp vu' đầy sư'c sô'ng. Râ't hiê'm co' dịp may để Vinh va chạm vào những vưu vật đo'. Vợ Vinh cho rằng bà chị mình qua' tự do, dễ dãi về vâ'n đề tình dục. Nhưng Vinh râ't sung sươ'ng và hy vọng một ngày nào đo' được nằm trên bụng bà chị vợ Không lâu, sau khi Bi'ch Ngọc bị thâ't nghiệp. Ngọc Bi'ch đề nghị cho Bi'ch Ngọc đê'n ở chung, để nàng khỏi phải trả tiền thuê nhà, và giu'p nàng nhẹ ga'nh nặng trả nợ thẻ ti'n du.ng. Đây là một dịp may để Vinh thực hiện y' đồchiê'm đoạt bà chị vợ, nhưng chàng giả vờ không đồng y' để vợ khỏi nghi ngờ. Sau cùng làm như nể vợ, chàng bằng lòng giu'p Bi'ch Ngọc. Sau khi Bi'ch Ngọc đã di chuyển đê'n căn phòng dành riêng cho nàng tại nhà Vinh. Chàng đã tìm gi'up nàng một công việc ba'n thời gian tại một siêu thị Vinh làm công việc tại nhà. Vì vậy chàng luôn quâ'n qui't bên cạnh Bi'ch Ngọc khi nàng trở về sau ca làm sa'ng. Vợ Vinh làm ca hai nên nàng không co' mặt ở nhà vào buổi chiều và gần hê't buổi tô'ị Khi Bi'ch Ngọc về nhà sau giờ làm việc, Vinh thường ngồi no'i chuyện vơ'i nàng. Bi'ch Ngọc râ't thoải ma'i, vui vẻ chuyện trò vơ'i Vinh. Chàng không hiểu nê'u nàng biê't chàng luôn nghĩ đê'n vâ'n đềđược thỏa mãn xa'c thịt trên thân thể nàng thì nàng sẽ phản ư'ng ra saọ Vinh đã cô' gă‘ng làm ra vẻ đư'ng đă‘n một ca'ch gượng e'p. Sự ươ'c mong làm tình vơ'i Bi'ch Ngọc, Vinh vẫn giữ râ't ki'n mặc dù nàng đã co' lần no'i đê'n cảm xu'c của nàng khi xem phim con heọ Vợ Vinh làngười bảo thủ, giữ gìn nền văn ho'a cổ truyền, râ't ghe't những sa'ch, ba'o và phim khiêu dâm, không muô'n chồng lưu giữ những thư' đo'. Vào một buổi chiều, Vinh đi qua phòng Bi'ch Ngọc. Chàng thâ'y nàng nằm dươ'i sàn rên rỉ. Nàng nằm xâ'p, chân phải duỗi thẳng, chân tra'i co lên. Chàng lên tiê'ng chào xã giaọ Ngọc chào lại và than " Đư'ng làm việc suô't buổi, đau lưng qua' " . Vinh cho nàng biê't chàng co' thể giu'p nàng. Bi'ch Ngọc cười và thực sự muô'n Vinh giu'p đỡ. Vinh ngồi xuô'ng sàn, theo sự chỉ dẫn của nàng, chàng dùng cạnh hai bàn tay dần từ vai xuô'ng thă‘t lưng. Nàng no'i : "Đu'ng rồi, cư' bă‘t đầu từ vai dần xuô'ng tơ'i thă‘t lưng, rồi lại bă‘t đầu từ vai xuô'ng, đừng đi ngược từ dươ'i lên trên. " Năm phu't sau, Vinh nu'm một du'm thịt ở thă‘t lưng ke'o thẳng lên, kêu ră‘c một ca'ị Nàng thâ'y dễ chịu no'i : " Vinh giỏi qu'a, chị cảm thâ'y khỏe nhiều lă‘m, ca'm ơn em. " Không co' chi ! bà chị trẻ, đẹp của tôị "Được khen trẻ, đẹp, Ngọc râ't sung sươ'ng, quên hê't đau lưng. Vài ngày sau, khi nàng từ sở làm về, Vinh lại tìm được ly' do lên lầu, vào phòng bà chị vợ . Vinh thâ'y nàng phủ phục trên giường, mặt u'p xuô'ng nệm, chân còn ở dươ'i sàn. Thâ'y không bình thường. Vinh lại gần : - Chị thâ'y thê' nào, khỏe không ? - Không, lưng chị lại đau lă‘m. - Chị co' cần Vinh đâ'm lưng như mâ'y hôm trươ'c không ? - Không, hôm nay chị cảm thâ'y đau ca'c bă‘p thịt. Nê'u co' thể Vinh xoa bo'p dùm thì tô't hơn. - Được chư' , để Vinh làm massage cho chị Cơ hội ngàn vàng đã đê'n, Vinh bảo nàng cởi a'o và nịt vu', nằm xâ'p trên giường. Bàn tay chàng đặt nhẹ trên làn da tră‘ng mịn, vừa xoa vừa bo'p khă‘p mọi nơi từ cổ, vai xuô'ng đê'n cạp quần. Vinh để y' xem nơi nào trên da thịt làm nàng cảm thâ'y khoan khoa'i nhâ't. Khi bàn tay chàng đi sang cạnh sườn, ngo'n tay chạm vào vu', nàng thở dài, người run rẩỵ Sau nửa giờ xoa bo'p, Bi'ch Ngọc cảm thâ'y dễ chịu, no'i " Ca'm ơn Vinh, chị đã hê't mệt mỏi, cảm thâ'y khoan kho'ai lă‘m " . Vinh ngưng xoa bo'p, nàng đư'ng dậy và thêm một lần nữa ca'm ơn chàng. " Không co' chi, Vinh râ't hân hạnh được phục vụ bà chị " Nàng cười và chàng miễn cưỡng rời khỏi phòng. Rồi một ngày mong đợi đã đê'n. Bi'ch Ngọc đã về nhà nhưng Vinh giả vờ như không thâ'ỵ Nửa giờ sau chàng mơ'i lững thững leo lên lầu, lâ'y một mơ' quần a'o đem đi giặt. Đi ngang qua cửa phòng Ngọc, chàng thâ'y nàng nằm trên giường. Lần này, nàng nằm vă‘t ngang giường, tay dạng ra hai bên, chân thõng xuô'ng sàn. Chàng lên tiê'ng hỏi : " Ngọc khỏe không, co' cần Vinh giu'p đỡ gì không ? " Nàng đa'p : " Nê'u Vinh không bận việc gì thì xoa bo'p lưng giu'p Ngọc. " Để thăm dò mư'c cảm tình, Vinh thay đổi ca'ch xưng hô bằng tên của hai người thay cho tiê'ng chị em vần thường dùng. Vinh vui mừng thâ'y nàng cũng đã theo chàng thay đổi ca'ch xưng hộ Vinh đẩy cửa, bươ'c vào phòng, ngồi xuô'ng cạnh nàng. Vinh ve'n a'o nàng lên cao rồi bă‘t đầu xoa bo'p nhẹ nhàng trên hai bả vai, Hai bàn tay Vinh trươ'c nhẹ sau từ từmạnh hơn, mơn trơ'n, vuô't ve, xoa bo'p khă‘p nửa thân trên của Ngọc. Ngọc nhă‘m mă‘t, lim dim như ngủ. Đôi mông khêu gợi như mời gọi chàng. Vinh làm liều xoa nă‘n cặp mông. Bi'ch Ngọc còn mặc quần nên không tỏ vẻ kho' chịu . Không gặp phản ư'ng, hai bàn tay Vinh xoa bo'p từ mông đi dần xuô'ng đùi, qua đầu gô'i, đê'n bàn chân. Vinh nă‘m bàn chân nàng để lên đùi chàng và xoa bo'p từ ngo'n chân đê'n cổ chân. Chàng bẻ ca'c ngo'n chân, xoa nă‘n mă‘t ca' chân, xoay vòng bàn chân. Rồi lại từ bàn chân, hai tay chàng lại đi ngược lên mông. Bi'ch Ngọc vẫn nhă‘m mă‘t, không no'i năng gì. Vinh thử mo'c ngo'n tay vào cạp quần ke'o trễ xuô'ng. Không gặp sự chô'ng đô'i, chàng ke'o mạnh làm cho chiê'c quần lo't cũng tuột theo, cặp mông tròn tră‘ng lộ ra, đập vào mă‘t chàng. Vinh cu'i xuô'ng hôn lên mông, lên đùi Ngọc, rồi nhanh tay lật nàng xoay người lại và ke'o luôn quần cùng slip tuột ra khỏi người nàng. Ngọc vội vàng lâ'y tay che lồn và no'i : " Dừng lại Vinh ơi......đừng để Ngọc Bi'ch buồn nê'u no' biê't chuyện của chu'ng mình....." Vinh không trả lời vì thừa hiểu đo' chỉ là câu no'i chiê'u lệ trươ'c khi đầu hàng lòng ham muô'n. Chàng nă‘m tay Ngọc ke'o ra để ca'i lồn đã cạo nhẫn nhụi vun lên xuâ't hiện trươ'c mă‘t chàng. Bỗng điện thoại ở đầu giường reo vang. Ngọc buồn rầu nhâ'c điện thoại nghe rồi uể oải trả lời : " Xin chờ một chu't để tôi gọi anh â'y "Nàng trao điện thoại cho chàng và no'i ; " Co' cô nào gọi anh nè ..." . Nghe xong điện thoại, chàng cu'p ma'y, cha'n nản cho Ngọc biê't : Linh, cô em dâu của chàng ba'o tin chồng cô â'y bị xe đụng, đãđược đưa vào bệnh viện nhưng còn bâ't tỉnh. Ngọc vội vơ lâ'y quần a'o mặc vào và dục Vinh đi vào bệnh viện thăm em. - Để la't nữa đi cũng được, đâu cần phải đi ngaỵ Anh đê'n sơ'm cũng chẳng i'ch gì vì Ba'c sĩ họ đâu co' cho mình vào thăm khi họ còn đang làm việc. Chu'ng mình hãy tiê'p tục việc của chu'ng mình. - Anh nên đi ngay , đừng để cô em dâu của anh nghĩ rằng anh vô tình vơ'i em trai của anh. Hơn nữa đừng để cô â'y biê't chuyện của chu'ng mình vì lu'c nãy em bă‘t điện thoại đưa anh, cô â'y biê't chu'ng mình đang ở bên nhaụ Chu'ng mình còn nhiều dịp gặp nhau mà. Em co' biê'n đi đâu mâ't mà anh sơ.. - Nhưng cặc anh còn cư'ng thê' này, đi sao được. - Em teo rồi, không còn hư'ng thu' nữa, thôi anh đi ngay đị Khi Vinh đê'n bệnh viện, được ba'c sĩ cho biê't, em chàng chỉ bị gẫy xương ô'ng chân, đã được bo' bột, không co' gì nguy hiểm đê'n ti'nh ma.ng. Ngày mai thì em chàng co' thể xuâ't viện được. Sau khi thăm viê'ng, Vinh thâ'y em chàng đã tỉnh ta'o, bèn từ giã cùng Linh ra về. Tơ'i nhà Linh mời Vinh ở lại ăn cơm. Vinh đã say mê să‘c đẹp của Linh từ lâu, nay co' dịp được gần gũi nàng, chàng vui mừng nhận nhời ngaỵ Cơm nươ'c xong, Vinh định gi'up Linh thu dọn ba't, đĩa đem đi rửa nhưng Linh no'i : - Để sa'ng mai em rửa, bây giờ mời anh ra phòng kha'ch coi TV. " - Chương trình TV hôm nay toàn là quảng ca'o, co' gì hay đâu mà coị - Nhà em co' nhiều băng Video để trong tủ, anh xem cuô'n nào ưng y' lâ'y ra coị Em xin phe'p đi rủa mặt một chu't rồi ra ngaỵ Trong tủ đựng băng co' nhiều băng dành cho người lơ'n. Vinh lâ'y một cuô'n không co' nhãn hiệu, co' lẽ đây là cuô'n em chàng tự thâu bỏ vào ma'ỵ Vinh vội tă‘t ma'y khi Linh từ trong nhà đi ra.. Linh đê'n ngồi xuô'ng cạnh Vinh và no'i : - Anh cư' tự nhiên, không cần tă‘t ma'ỵ Vợ chồng em vẫn thường coi loại phim nàỵ - Em da'm coi phim này à ? - Lu'c đầu em không thi'ch nhưng chồng em thuyê't phục mãi, em nể anh â'y coi vài lần rồi cũng quen. Vinh bâ'm nu't PLAY rồi ngồi xi'ch lại sa't cạnh Linh. Tâm tri' chàng xoay vòng. Linh đã xem phim con heo, không hiểu doc truyen nguoi lon hay nàng co' hư'ng tình, co' muô'n làm tình ngay khi xem phim không ? Chàng nghĩ, nàng đã no'i chiều nay là một buổi chiều đặc biệt. Nàng đã mời chàng ở lại ăn cơm, giữ chàng ở lại coi phim. Nàng đã ngồi cạnh chàng cùng coi phim khiêu dâm không ngượng nghịụ Như vậy chă‘c nàng đã co' y' gì đâỵ Mâ't vài giây đồng hồ, màn hình chơ'p nha'y không co' hình rồi hiên lên một cô ga'i râ't đẹp và trẻ đang qùy hai gô'i chô'ng hai tay duơ'i sàn nhà, miệng ngậm con cặc to bằng quả dưa leọ Đư'ng sau cô ga'i, một người đàn ông kha'c đu't cặc vào lồn nàng. Để thăm dò phản ư'ng, Vinh hỏi : - Phim này em đã xem chưa ? - Em đã xem nhiều lần rồị - Em thâ'y thê' nào khi xem phim nàỵ - Việc này không biê't em co' nên no'i cho anh nghe không ? - Cho anh biê't cảm gia'c của em, khi coi phim em co' hư'ng tình không ? - Em thật xâ'u hổ kể lại chuyện nàỵ Chồng em cho coi nhiều lần loại phim này rồi dụ em làm tình tay ba vơ'i một người bạn của anh â'ỵ Thâ'y cô ga'i trong phim vui vẻ và thi'ch thu' nên em đã bằng lòng thử vơ'i bạn anh â'ỵ Nghĩ đê'n việc Linh đã cùng chồng làm tình tay ba vơ'i người đàn ông kha'c, cặc Vinh vươn lên, đội quần muô'n chui rạ Chàng phải â'n cặc xuô'ng, kẹp hai đùi để giữ no' khỏi bật lên. Liê'c mă‘t nhìn Linh, chàng thâ'y nàng thở mạnh, cặp vu' nhô ra để lộ qua cổ a'o nửa bầu vu' tră‘ng nõn. Mă‘t nàng chăm chu' theo dõi mọi động ta'c của ca'c diền viên trên màn ảnh. - A'i chà !.... đây là một đoạn phim hay nhâ't mà anh được xem... cho anh một chu't gì uô'ng để hạ cơn dâm.... - A a a a .. Em cũng vậy..... Linh đi vào bê'p làm hai ly nươ'c cam vă‘t, mang ra đưa một ly mời Vinh. Lần này Linh ngồi kề vai Vinh xem tiê'p khu'c phim gây câ'n nhâ't. Sau màn hôn hi't, sờ lồn, bo'p vu', một chàng Mỹ nằm dươ'i, cô ga'i nằm giữa, một chàng nữa nằm trên cô ga'ị Hai con cặc của hai anh Mỹ đều thọc vào lồn cô ga'ị - Chà... Cô ga'i trông nhỏ con mà sao lồn to thê' ! Em đã thực hiên kiểu này chưa ? - Em co' thử một lần nhưng không được vì em chưa co' con nên âm hộ của em còn nhỏ lă‘m, không đủ chỗ cho hai con cặc tru' đo'ng. - Hãy kể cho anh nghe những lần làm tình tay ba giữa em, chồng em và bạn của hă‘n. - Em sợ anh sẽ bị choa'ng va'ng, ngâ't xỉu khi nghe chuyện nàỵ - Em yên chi'. Tinh thần anh mạnh lă‘m, không choa'ng đâụ Linh nhìn thẳng mặt Vinh, bă‘t đâu kể : " OK, em sẽ cho anh biê't hê't mọi chuyên. Bă‘t đầu Quang bảo em không mặc quần lo't, không nịt vu', chỉ mặc va'y thật ngă‘n, a'o mỏng, hở cổ, hở na'ch đi ra ngoài vơ'i anh â'ỵ Quang muô'n em chưng diện hở hang, khoe khoang thân thể em cho những người đàn ông kha'c nhìn thâ'y phải thèm rỏ dãị " " Quang bă‘t em, bâ't cư' lu'c nào co' cơ hội là nhanh cho'ng để phần ki'n đa'o nhâ't của em lo'e rạ Khi ngồi trên ghê' đẩu cao trong qua'n rượu, phải ve'n va'y cao lên, dạng chân ra cho bọn đàn ông, con trai dễ nhìn thâ'y lồn. " " Bă‘t đầu Quang dẫn em đê'n một qua'n rượu co' nhiều tiê'ng xâ'ụ Chu'ng em ra sàn nhẩy, Quang sờ mông, ke'o va'y em lên cao, bo'p vu', ke'o nu'm vu' lên trên cổ a'o để khiêu khi'ch bọn đàn ông. Một lu'c sau, Quang gỉa vờ bỏ đị Trươ'c khi đi Quang dặn em, nê'u co' anh chàng nào đê'n mời em nhẩy, mời uô'ng hay ngồi canh gạ chuyên, em cư' tự nhiên tiê'p ho.. " " Lu'c đầu em làm theo y' muô'n của Quang vì em yêu anh â'ỵ Em cảm thâ'y em trở thành một người đàn bà bê tha, dơ da'y, dâm đãng khi em nhẩy vơ'i người đàn ông la.. Em để cho họ hôn lên môi, dầy vò đôi vu', đu't cặc vào lồn em cũng chỉ là để thỏa mãn y' thi'ch của chồng em mà thôị " " Một đêm, em ga+.p một chàng kha' đẹp trai cùng trạc tuổi chu'ng em. Chồng em đồng y' mời chàng về nhà. Đêm đo' là một đêm nhơ' đời đô'i vơ'i em. Chàng co' con cặc to và dài ho(n Quang nhiềụ Chàng biê't nhiều ca'ch làm thỏa mãn người tình. Cảm gia'c này em chỉ no'i riêng vơ'i anh. Em không cho Quang biê't vì sợ anh â'y buồn. Rồi từ đo' chu'ng em gặp nhiều cặp vợ chồng kha'c để trao đổi vơ'i nhaụ Co' lu'c chơi cặp ba, co' khi hai cặp hoặc ba cặp đổi đi, đổi lạị " - Em đã cho anh biê't hê't đời sô'ng tình dục của em rồi, bây giờ đê'n lượt anh. Anh đã biê't bao nhiêu đàn bà rồi ? - Em làm anh xâ'u hổ qua' ! Ngoài vợ anh ra, anh chưa biê't người đàn bà nào kha'c. - Em không tin. Buổi trưa nay cô nào bă‘t điện thoại đưa anh ? - Đo' là bà chị vợ anh. - Anh đang làm thịt bà chị vợ phải không ? - Không .... - Vợ anh đi làm vă‘ng, nhà chỉ co' hai người và lu'c đo' anh vào phòng bà chị vợ lam` gì ? No'i thật đi , em sẽ không no'i lại cho chị â'y biê't đâu mà sơ.. - Thật sự anh cũng muô'n bà â'y lă‘m. Hôm nay bà â'y đau lưng, mệt mỏi, nhờ anh xoa bo'p. Anh đang lợi dụng cơ hội để đụ bà â'y thì bị em pha' đa'm nên chưa làm ăn gì được. Anh bă‘t đền em đo' ... - Em xin lỗi đã làm lỡ việc của anh. Vậy em đền anh một chầu phở nhe' ? - Không được ! Anh hụt hẫng vơ'i bà chị vợ thì phải thay thê' bằng cô em dâu, như vậy mơ'i cân xư'ng. - Em thay thê' cũng được nhưng em sợ bà Hoạn Thư nhà anh lă‘m. - Anh không no'i, em không no'i thì vợ anh đâu biê't mà ghen. Vinh ke'o Linh nằm lên đùi và cu'i xuô'ng hôn lên môi nàng. Linh vùng đư'ng dậy rồi quỳ xuô'ng trươ'c mặt Vinh, miệng no'i : " Em bồi thường thiệt hại cho anh nhe' " . Tay nàng nhanh nhẹn cởi thă‘t lưng, ke'o kho'a quần, lôi con cặc to, dài và cư'ng nhă‘c của chàng rạ " Chà.....cặc anh đẹp qua', vừa to, vừa dài, co' thể còn to và dài hơn của một người mà em đã no'i vơ'i anh lu'c nãỵ " Trong vòng mâ'y giây đồng hồ, cả quần trong lẫn quần ngoài của Vinh đã bị Linh ke'o tuột ra khỏi người chàng. Cặc Vinh được giải pho'ng chĩa thẳng vào mặt Linh, gật gà gật gù như vẫy tay chào nàng. Linh nă‘m lâ'y cặc chàng, dùng ngo'n tay ca'i xoa lên đầu cặc. Vinh rùng mình rỉ ra mâ'y giọt, Linh đưa lưỡi hơ't lâ'y, nuô't liền. Vinh cảm thâ'y ngồi không vững, rên rỉ, nằm lăn xuô'ng sofạ Linh ngoạm cặc Vinh mu't ma.nh. Lưỡi que't dọc thân cặc, môi nu'n quy đầu, tay nă‘n ngọc hành. Đầu Linh cu'i xuô'ng, ngẩng lên, môi vuô't cặc ra, vào trong ca'i miệng xinh xă‘n của nàng. " L..i..n..h.......em ....anh....anh ...ra..... "Linh vẫn tiê'p tụ c bu' liê'm. Tinh khi' của Vinh ra đê'n đâu, nàng nuô't đê'n đo', không bỏ phi' gịot nàọ Lần đầu tiên trong đời, chàng được bu' cặc. Lần đầu tiên chàng được xuâ't tinh xô'i xả trong miệng người đẹp. Giâ'c mơ của Vinh đã thành hiện thực. Chàng tưởng đã chê't và được lên thiên đường. Linh đư'ng lên, đưa tay ke'o Vinh ngồi dậy và no'i : " Lần đầu anh ra mau qua', nhưng lần sau chă‘c sẽ lâu hơn " Vinh đư'ng dậy, ôm Linh hôn lên môi nàng. Linh thọc lưỡi vào miệng chàng. Hai lưỡi gặp nhau, chàng lần đầu tiên được nê'm mùi vị tinh khi' của chi'nh chàng còn di'nh trên lưỡi nàng. Linh cầm tay Vinh dẫn vào phòng ngủ. Linh quay lại hâ't ma'i to'c ra sau lưng, ưỡn ngực trươ'c mặt Vinh. Chàng hiểu y' , cởi a'o, quần cho nàng. Vinh ngây ngâ't trưo'c thân hình xinh đẹp của cô em dâụ Linh mỉm cười, cầm tay Vinh đặt lên vu' nàng. Sực tỉnh cơn mê, Vinh nhào bo'p vu' nàng và cu'i xuô'ng hôn lên cả hai vu'. Miệng ngậm vu' bên tra'i, tay xoa bo'p vu' bên phảị Ngo'n tay trỏ và ngo'n ca'i ve viên nu'm vu'. Vu' nàng tuyệt đẹp. Bầu vu' no tròn, căng mo.ng. Nu'm vu' hồng tươi, cư'ng nhă‘c, nhô lên giữa quầng vu' tròn mầu hường. Trong khi Vinh say xưa xoa bo'p, bu' mu't cặp vu' của Linh thì nàng đưa tay mở cu'c rồi cởi a'o chàng vă‘t lên thành giường. " Hôm nay, em hoàn toàn thuộc về anh. Em đã và sẽ làm mọi việc, anh muô'm em làm. Bây giờ em muô'n con cặc qua' khổ của anh chui vào lồn em. Em muô'n anh đụ em thật sâu, thật mạnh " Vinh bê' nàng đặt lên giường, cởi nô't chiê'c slip là vật duy nhâ't còn trên người nàng. Linh dạng chân để ca'i lồn che phủ bằng mơ' lông đen mượt, quăn queo, như mời mọc Vinh. Vinh hôn lên âm môi tră‘ng hồng, lưỡi thọc sâu vào âm đạọ Rồi một ngo'n tay thay thê' lưỡi thọc vào lồn, tiê'p theo một xem truyen dam 18+ moi nhat ngo'n nữa, lại một ngo'n nữa chui vào trong âm cung. Vinh đụ nàng bằng ba ngo'n taỵ Lồn nàng ươ't sũng, nươ'c lồn trào ra bao nhiêu chàng cũng hu'p hê't. " Sươ'ng q...u...a..' a...n...h.....ơ....i .........Em cần con cặc của anh, hãy xoay người lại cho em bu' cặc anh trong khi anh đụ em bằng ngo'n tay anh....." Hai anh chị nằm theo kiểu " 69 " Linh nă‘m con cặc mơ'i bă‘t đầu cương cư'ng cho vào miệng mu't. Chàng dùng hai tay banh lồn nàng rộng ra, thọc lưỡi sâu vào, ve't hê't dâm thủỵ Lưỡi chàng que't từ hậu môn lên lồn, liê'm sạch dâm thủy trào rạ Trong khi, lưỡi liê'm lồn, một ngo'n tay Vinh bôi trơn bằng nươ'c lồn nhe't vào lỗ đi't Linh. Cặc chàng đã thật sự phục hồi sư'c ma.nh. Chàng nhâ'c lên, xập xuô'ng sâu trong miệng nàng, đôi khi làm nàng li'u lưỡi, mă‘c nghẹn. Đê'n lu'c này Vinh muô'n đu't cặc vào lồn Linh. Chàng xoay người lại, ngồi giữa hai chân Linh, cầm cặc cọ qua cọ lại trên me'p lồn làm Linh nư'ng qua' rên rỉ : "Đừng trêu em..... đ.u em đi .......đu't cặc vào lồn ....em.... anh V...i...n...h ơ.....ì......Em chịu hê't nổi rồi......." Bằng một nha't đâm mạnh, cặc chàng thọc sâu, chạm vào tử cung nàng. Linh giật nẩy người, cảm thâ'y đau đơ'n như ai thọc khu'c củi vào lồn nàng. " Đau...qua'...anh....oi.....chê't em rồi....lồn em te't ra rồi...." Chàng cho cặc nằm nghỉ một lu'c, chờ cho cơn đau của nàng dịu xuô'ng. Khi Linh đã lâ'y lại bình tĩnh, chàng bă‘t đầu từ từ ru't ra, xọc vàọ Bă‘t đầu nhẹ nhàng, thong thả rồi dần dần tăng tô'c độ nhanh và ma.nh. Lồn Linh đã quen dần vơ'i cặc vừa to vừa dài của Vinh, nàng đã cảm thâ'y thi'ch thu' nên đưa hai chân quặp lưng vinh ghì xuô'ng. Ru't cặc ra, Vinh xoay nàng nằm xâ'p xuô'ng, hai tay ôm hông nàng ke'o lên để hai gô'i và hai tay nàng chô'ng xuô'ng giường. Vinh qùy phi'a sau đu't cặc vào đi't nàng giô'ng như hai con cho' đụ nhaụ Ngực chàng trên lưng nàng, hai tay vòng xuô'ng phi'a dươ'i xoa bo'p vu' nàng. Rồi một tay ve viên đầu vu', một tay ve viên hột lẹ Sau cùng hai ngo'n tay chui vào lồn. Vinh cảm nhận được hai ngo'n tay và cặc chàng cọ vào nhau qua một màng mỏng ngăn ca'ch lồn và hậu môn. Đây cũng là lần đầu tiên chàng địt lỗ đi't. Như vậy hôm nay là ngày đầu tiên chàng được đu't cặc vào cả ba lỗ trên thân thể của một người đàn bà chàng hằng mơ ươ'c. Hôm nay Vinh gặp hên. Să‘p được đụ bà chị vợ và đang đụ cô em dâụ Vinh ru't cặc ra khỏi đi't và lại đu't vào lồn, rồi lại trở lại đi't. Cư' vậy thay đổi nhiều lần vì ở mỗi nơi co' một cảm gia'c kha'c nhaụ Linh cũng cảm thâ'y sung sươ'ng vơ'i con cặc qua' khổ. " Anh Vinh..... hãy bă‘n tinh khi' vào lồn, em muô'n thâ'y luồng tinh khi' â'm a'p của anh vọt vào tử cung em......" Cặc Vinh phồng to, giẫy dụa, giật nhanh, phun mạnh, từng đợt tinh trùng vọt vào trong lồn Linh. Vinh ôm ghì lâ'y Linh, để cặc nằm yên trong lồn cho đê'n khi no' xìu xuô'ng mơ'i lăn xuô'ng giường nằm nghỉ. Linh nhanh tay nă‘m con cặc đã mềm đu't vào mồm, mu't sạch châ't nhờn của cả hai người còn di'nh trên cụ Mãi đê'n nửa đêm Vinh mơ'i về tơ'i nhà. Thâ'y Bi'ch Ngọc còn ngồi xem TV chàng lên tiê'ng hỏi : - Khuya rồi sao em chưa đi ngủ - Chờ một ngườị - Chờ ai ? - Chờ kẻ bạc tình. Vinh hiểu nàng no'i dỗi nhưng gỉa vờ ngây thơ hỏi : " Ai vậy ? Làm gì co' thằng đàn ông nào ngu dô't bỏ rơi người đẹp như em được. " Thỏa mãn lòng tự a'i, Bi'ch ngọc chậy đê'n khẽ đâ'm lên ngực Vinh, phụng phịu no'i : - Thằng này chư' còn ai nữạ - Anh đã về vơ'i em đây nè. Quên em sao được. - Sao bây giờ anh mơ'i về, làm mâ'y hiệp vơ'i cô em dâu rồi ? - Nhơ' em thâ'y mồ. Muô'n trở về ngay vơ'i em nhưng Linh dọa tô' ca'o việc chu'ng mình vơ'i Ngọc Bi'ch nên anh phải ở lại bịt miệng no' . - Bịt miệng rồi bịt lồn nữa phải không ? - Thôi đừng thă‘c mă‘c nữa, để anh đền em. Vinh ôm chầm lâ'y Bi'ch Ngọc, gă‘n lên môi nàng một nụ hôn no'ng bỏng. Chàng bê' nàng đặt nằm trên sô pha và mau cho'ng lột hê't quần a'o của nàng. Chàng dùng mâ'y ngo'n tay tha'm hiểm, banh me'p lồn không lông và cho lưỡi thăm dò lỗ âm hộ thơm ngon. Lồn nàng mềm dịu, â'm a'p và no'ng dần. Vinh đưa hai ngo'n tay vào miệng thâ'm nươ'c bọt bôi lên me'p lồn rồi từ từ thọc sâu vào trong lỗ lồn. Hai ngo'n tay tâ'n công cư' điểm "G" , nàng rùng mình, quằn quại, đê mê, rên rỉ : " a..n..h.. ôi.....s....u....o....n....g sươ'ng qua'....anh...đưa em vào cõi thiên thai hả.....thiên thai hay thiên đường hả anh ? ? ? ? ? " Tiê'ng rên rỉ sung sươ'ng của Bi'ch Ngọc làm cho cặc Vinh mặc dầu đã bị Linh ru't cạn sinh lực, cũng phải hồi tỉnh, vùng dậy đòi lên đường chiê'n đâ'ụ Cần dưỡng quân để đoạt thành làm cho địch quân đầu hàng vơ'i sự tha'n phục. Vinh chưa vội tâ'n công. Lưỡi chàng lao xuô'ng khe nu'i, thọc sâu vào trong hang, đào khoe't, bơ'i mo'c một hồi lâu rồi ru't ra đột pha' hột lẹ Nàng rùng mình, mông ngọ nguậy, dâm thủy tuôn rạ Chàng hư'ng miệng uô'ng hê't nươ'c trong nguồn chẩy rạ Vinh đư'ng dậy, tự cởi bỏ quần a'ọ Khi chiê'c quần trụt xuô'ng, cặc qua' khổ của chàng xuâ't hiện. Mă‘t Bi'ch Ngọc mở to, kinh ngạc trông thâ'y con cặc to và dài như cổ tay nàng. Ngọc lo nghĩ, không biê't lồn nàng co' nuô't trôi con chim khổng lồ này không. Vinh cầm cặc rê dọc theo me'p lồn rồi từ từ â'n vàọ Lâu lă‘m, đầu cặc mơ'i banh được me'p lồn chui vàọ " A' a.a.a....đau....đ.a.u qua'....anh....ơi....cặc anh lơ'n qua', em chịu không nổi " Vinh ru't đầu doc truyen dit nhau hay cặc ra, bôi trơn bằng nươ'c bọ t của chàng rồi lại nhe't vào lồn. Bi'ch Ngọc nhă‘m mă‘t, că‘n chặt hai hàm răng, gồng mình chịu đựng sự xâm nhập của con cặc vĩ đạị Cặc nong lồn từ từ chui vào, 1cm....2cm....3cm....rồi bâ't thình lình Vinh nhâ'n mạnh một pha't, cặc chọc vào tử cung. Ngọc đau điê'ng, dẫy dụa la : " Chê't em rồi, đau...qua'....anh làm lồn em ra'ch toạc ra rồi...... " Vinh ôm chặt và gă‘n lên môi nàng một nụ hôn no'ng bỏng. Vài phu't sau chờ cho cơn đau của nàng dịu xuô'ng, lồn nàng dãn ra, quen chịu vơ'i cặc qua' khổ. Chàng từ từ ru't lên, chầm chậm hạ xuô'ng rồi như chầy giã gạo đâm sâu, thọc ma.nh. Nhờ nươ'c lồn trào ra, bôi trơn nên cặc đưa lên, xập xuô'ng nhanh cho'ng và dễ dàng. Ngọc đã hê't đau và cảm thâ'y sung sươ'ng khi cặc cọ vào va'ch lồn làm nàng cảm thâ'y lồn nong no'ng, tê tê, như co' giòng điện chậy rần rần trong lồn. Ca'c cơ bă‘p lồn nàng co thă‘t, bo'pchặt, nhả ra, mu't cặc chàng. Vinh xoay người, nằm ngửa trên sô pha, để nàng ngồi trên cặc. Được nă‘m quyền chủ động, làm chủ tình hình, lu'c nàng ngoa'y mông như xay bột, lu'c nàng chô'ng tay lên ngực chàng, nhu'n nhẩy như phi ngựạ Ngọc gục xuô'ng, đôi vu' đè lên ngực chàng, hổn hển " E..m...r...a, cùng ra vơ'i em anh nhe' ! ! ! ! " Vinh vòng tay ôm ghì lưng nàng, cặc giẫy dụa v.ot khi'vào đầy lồn Ngọc. Qua cơn cực khoa'i, cặc vẫn trong lồn, hai người ôm nhau ngủ một giâ'c. Chợt tỉnh giâ'c trươ'c, Ngọc đa'nh thư'c Vinh. Hai người đưa nhau vào phòng tă‘m kỳ cọ cho nhau để xo'a đi dâ'u vê't ăn vu.ng. Chàng và nàng chậy vội vào phòng giả ngủ đu'ng lu'c Ngọc Bi'ch mo'c sâu chìa kho'a mở cửạ vào nhà. Hết

Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

Tuần Trăng Mật

Ngày đám cưới , Thanh và Xuân tươi đẹp bên nhau, Ai cũng trầm trồ khen ngợi. Tất cả mọi người đến chúc mừng cho đôi tân lang và tân giai nhân trăm năm hạnh phúc. Quen nhau đã lâu, tình yêu chớm nở trong những ngày còn học ở đại học. Thanh và Xuân đã tìm hiểu rất nhiều để đi đến hôn nhân. Vào một buổi đi chơi xa về miền quê hẻo lánh, trên xe Thanh đưa tay mò vào chổ kín của Xuân, Xuân lấy tay Thanh hất ra không chịu, nhưng Thanh vẫn lỳ lợm, cuối cùng với những ham muốn tràn trề chen lẫn với sợ hãi và thích thú, hai người làm tình trên xe, trong một vùng quê yên tỉnh vắng người, Xuân đã trao cho Thanh cái trinh tiết của người con gái lần đầu cho Thanh. Thanh sung sướng nhìn những giọt máu trinh nguyên còn đọng lại trên băng ghế. Vài năm sau Thanh ra trường kỷ sư điện tử, còn Xuân ra trường với bằng cấp kế toán. Yêu nhau đã lâu, nên hai người tiến đến ngày làm đám cưới, là ngày sung sướng nhất của Xuân. Hai gia đình ty nạn ở Mỹ đã lâu nên Thanh và Xuân rất cởi mở, tánh tình hòa nhã dể thương. Vì lớn lên ở Mỹ nên thân thể Xuân nẫy nở đều đặn cao đẹp, mạnh mẽ, tràn dầy sức sống. Mái tóc dài buông lơi trên khuôn mặt man dại toát ra chất khiêu gợi kèm theo thân hình bốc lửa cân đối. Còn Thanh thì trung bình mọi phương diện. Sau ngày đám cuới, hai vợ chồng mới chuẩn bị chu đáo cho một tuần trăng mật về miền núi. Đó là một vùng rất đẹp nổi tiếng của Pennsylvania. Nơi có những ngọn đồi đầy hoa vàng, những triền dốc xuống phố bằng xe ngựa, những khách sạn sang trọng, dành cho những người mới cuới, và những nhà hàng tuyệt vời. Thanh và Xuân chọn một khách sạn xa phố, muốn đi xuống phố để ngắm cảnh có thể dùng xe ngựa. vừa thích thú và rất lãng mạn, cho những đôi vợ chồng son. Tối hôm đầu tiên, Thanh ngấu nghiếng đè Xuân ra làm tình. Hai vợ chồng quấn lấy nhau như đôi trăn thèm khát. Tiếng rên rĩ cũa Xuân chưa đã, thi Thanh đã phóng tinh, một lát sau thì chàng chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau thức dậy Thanh nhứt đầu cảm nóng, nên không muốn xuống phố. Xuân thì thích, nên nói với chàng nàng muốn xuống phố chới một lát và mua một ít đồ kỷ niệm. "Em đi chơi đi, không sao, nhớ mua coi truyen sex moi cho anh thuốc cảm lạnh"Thanh nói xong trùm mền ngủ tiếp. Chiếc xe ngựa đưa nàng xuống phố, hai bên đường thật đẹp, những hàng cây phong tươi mát, xa xa là những đồi núi chập chờn sương mai, thoai thoải dưới chân đồi loài hoa cỏ vàng của mùa xuân thơm ngát. Khi vào phố, nàng thong thả đi bộ để ngắm những cửa hàng sang trọng. Chiếc váy ngắn màu xanh da trời để lộ đôi chân dài trường túc. Lúc đang cuối nhìn xuống những đồ trang sức thì nàng nghe một giọng người Mỹ từ phía sau: "Thưa cô, cô có phải người VN?" Nàng quây lại, bóng dáng một người mỹ đen to lớn đang ở phía sau. Trông vẻ mặt hiền lành và đẹp trai dù ở lứa tuổi trung niên. nàng nheo mắt "Sao ông biết tôi là ngườiVN ?" "Tôi nghĩ vậy! Vì ngày xưa tôi có đi lính ở VN" "Ông đoán đúng, tôi là người VN, ông làm gì ở đây?" "Tôi tên là jim, đi công tác cho sở, luôn tiện ghé lại đây nghĩ mát" Ông nói tiếp "Tôi có thể mời cô uống nước không?, quán gần đây thôi, xin cô cho tôi biết tên?" "Ồ. . . vâng" nàng ngập ngừng, "Tên tôi là Xuân!" "Đừng lo! cô Xuân, tôi có tiền bao cô mà!"Ông cuời, " Tôi không có dữ như cọp đâu!" Hai người đi vào một nhà hàng sang trọng. Ánh đèn mờ cho những cặp tình nhân. Ông hỏi: "Cô đi chơi một mình?" " Ồ. . . không! tôi đang hưởng tuần trăng mật" nàng đỏ mặt trả lời. "Vậy chồng cô đâu?" "Sáng nay tự nhiên anh ấy cảm" Những thức ăn được dọn lên bàn, chai rượu vơi đi. Ông Jim nói về những ngày ở Khe Sanh nắng cháy, khi còn sống trở về Mỹ, lấy vợ, rồi li dị. Còn Xuân nói là Ba nàng cũng là quân nhân, sau năm 75 ti nạn ở đất nước nầy. Hai người nói chuyện rất thích hợp, sau đó ông Jim còn biết rằng nàng và ông cùng ở chung khách sạn, phòng nang cách phòng ông không xa. Bửa ăn chấm dứt, hai người chia tay, nàng cám ơn và hẹn gặp lại. Sau dó Xuân trở về khách sạn, Thanh vẫn còn nóng, nên ngủ li bì, nàng không biết làm gì, lại ra cửa đi lang thang. Một lát sau, như vô tình nàng trở về, tìm phòng ông Jim tâm sự. Nàng gõ cửa, tiếng ông vọng ra "Cửa không khóa, ai đấy, cứ vào"Nàng đẩy cửa bước vào, và nàng ngượng chín người, khi thấy trên người lực lưỡng màu đen của ông Jim không một mảnh vải che thân, dương vật to lớn lồ lộ dài thòng. Ông Jim hoãng hốt lấy vội khăn tắm che lại, và nói nhanh " Xin lỗi cô Xuân! tôi đang bận tắm! Cô ngồi chơi"Xuân không biết nói gì đành ngồi xuống, mặt đỏ giấc. Ông vẫn không thay đồ, để nguyên khăn tắm ngồi xuống nói chuyện với nàng. Một lát sau ông lại tủ lạnh tìm chai rượu, sau vai cử hai người tự nhiên hơn. Ông nói: " Xin lỗi, thường trong phòng khách sạn, tôi thích cởi trần cho thoải mái" Ông nhìn Xuân : " Ồ . . cô Xuân đẹp thật! nét đẹp của cô làm tôi nhớ lại người yêu của tôi, thời tôi làm quân nhân ở VN" lời ông ngọt ngào nhẹ nhàng, một lát sau ông lại đứng dậy lại kề gần nàng hơn, nàng vẫn không nhúc nhích, Bỗng ông cuối xuống hôn nàng, không biết tại sao nàng không từ chối nụ hôn đó, đến sau nầy vẫn không có câu trã lời. Nàng mềm nhủn trong cách tay rắn chắc của ông. Ông không hấp tấp, không vội vã, từ tốn, nhẹ nhàng tháo bỏ những đồ đạt trên người nàng, sau cùng chỉ còn lại cái quần lót nhỏ xíu. Đôi môi dày tham tham, và cái lưỡi quái ác của ông quần thảo như một tay chơi nhà nghề. Nàng cong người khi ông mút hai đầu vú đỏ tươi, và lưỡi ông rà đến rốn. Cuối cùng Xuân ưỡn người rên mạnh khi đầu lưỡi của ông chạm đến vùng đất cấm bên ngoài quần lót. Bộ phận sinh dục của Xuân như nở lớn hơn, nhô cao hơn, ngón tay ông nhe nhàng vạch quần lót qua một bên, để lộ ra một cái khe ướt đẫm, những sợi lông mịn màn đen huyền ôm sát một âm hộ nẫy nỡ. Lưỡi ông nhịp nhàng quét lên vùng đất cấm. Xuân cong người hưởng thụ, thuận tay ông lọt luôn quần lót ra. Thân hình tuyệt đẹp của Xuân phơi trần ngồn ngộn dưới con mắt ông Jim. Ông thong thả nhìn ngắm bộ phận sinh dục nở nang quyến rũ của nàng, lưỡi ông liếm nhẹ vào hai bên mếp no tròn mập phình che giữa cái khe nhỏ nhắn ướt át, hai ngón tay đen như hai trái chuối cau to của ông vạch nhẹ ra, để lộ một hạt le nhỏ màu đỏ phía trên, và ông dùng môi bú vào đó. Xuân nẩy người rú khẻ trong cổ họng, nước dâm rịn ra lênh láng. Một lát sau ông đứng lên và bỏ chiếc khăn tắm xuống. Thân hình ông đẹp như tượng đồng đen, phần phía dưới một dương vật to ngoại khổ dựng đứng cứng ngắt gân guốt chỉa lên trời. Xuân chưa bao giờ thấy một dương vật lớn đến thế. Ông từ tốn cầm nó vuốt lên vuốt xuống và đưa kề đến miệng nàng. Xuân như người mộng du, nàng trân trọng đưa tay ra cầm lấy bảo vật đen muôn, cái miệng xinh xắn Á Châu mở ra ngậm lấy nó. Nàng bú cặt ông Jim như một kẻ điên. Ông ngước mặt lên trần nhà thở ra những tiếng rên sung sướng. Như không thể đợi hơn được nữa, trên cái sofa mềm mại, ông bế nàng nằm xuống, dạng hai chân nàng ra, âm hộ nở ra chờ đợi, ông cầm dương vật to lớn đút sâu vào âm hộ nhầy nhụa nước nhờn. Ông nhấp nhè nhe, Xuân rên rĩ sung sướng cực độ, nàng ưỡn người về phía trước như thể được gần hơn, khi độ nhờn đầy đủ giữa hai bộ phận sinh dục được cọ sát trơn tru, ông Jim tăng tốc độ, ông nhấp vào lấy ra nhanh hẳn. Chưa bao giờ Xuân sung sướng cực ngất đến như vậy. Như một con thú, nàng vẫy vùng la hét trong sướng khoái. Ông càng nắc mạnh chừng nào thì mồ hôi đỗ ra như tắm. Như là lâu lắm, đôi mông to lớn đen đúa vẫn nhấp đều đặn cho đến lúc mắt ông trừng lên, người run từng chặp, là ông bắn những dòng tinh khí nóng hổi vào sâu trong âm hộ của Xuân. Hai thân thể trần truồng giao hoan trong vẫy vùng cực ngất, như khai mở những ngòi nổ của quả bom nguyên tử. o O o Xuân trở về phòng, Thanh mới truyen sex nguoi lon thức dậy hỏi nàng " Em đi đâu vậy?" nàng trả lời "Anh nóng rồi ngủ, em đi dạo mát, thôi em đi tắm đây"Thanh không nói gì, chàng ra bàn lấy thuốc uống lẩm bẩm " Mẹ! Mới đi chơi đã bịnh rồi, chán thật!"Trong phòng tắm Xuân thấy cơ thể mình rã rời, nhưng đam mê, và thỏa mản, những dòng nước ấm len lỏi vào từng thớ thịt làm nàng dễ chịu, mùi giao hoan vẫn quanh đây, bất giác nàng đưa tay mân mân đầu vú. Tối hôm sau Thanh đở hẳn nên hai vợ chồng, xuống nhà hàng ăn xong vào quán bar của khách sạn ngồi uống rượu. Một lát ông Jim cũng vào, đèn tối mờ mờ, ông ngồi cạnh nàng. Thanh vẫn không biết gì, chàng chăm chú coi trận bóng rỗ, Một lát sau tay ông lần mò trên đùi nàng, nàng nheo mắt nhìn ông và liếc qua Thanh như thầm nói "Coi chừng đấy!"Vẫn tỉnh như sáo ông mò tay vào hạ bộ của nàng, xoa xoa bên ngoài, mặc dù nàng mang chiếc quần jean bó sát, Xuân dạng đùi ra, nàng nghĩ "Thật hết chỗ nói, Thanh đang ngồi bên cạnh"nàng sợ hải lẫn thích thú. Ông Jim lấy tay ra nhanh khi Thanh quây đầu lại hỏi Xuân muốn về phòng chưa?Nàng trả lời ngồi chơi một lát nữa. Jim bỗng nhiên đứng dây, tay cầm ly rượu qua phía Thanh ngồi gợi chuyện, một lát sau Thanh say sưa nói chuyện với ông Jim chừng như thích lắm, và không ngờ chàng còn mời ông ta về phòng mình chơi, Jim nhận lời. Jim cầm chai rượu bước vào phòng khi Thanh ra mở cưả, chàng giới thiệu vợ mình, xong ba người ngồi nói chuyện. đến khuya, rất vui vẽ. Ông Jim là người giỏi gợi chuyện nên Thanh thích ông ta lắm, Thanh ngà say vì không chịu nổi tửu lượng như Jim, cho đến khi chàng gục xuống. Ông giúp Xuân đưa chàng vào giường ngủ. Còn lại hai người, ông nói to như để Thanh nghe là ông đi về, ông nháy mắt cho Xuân đi theo về phòng ông, nàng gật đầu. Vừa ra cửa ông đã ôm nàng hôn say đắm. Lưỡi ông quyện lấy trong lưỡi nàng. Trong hành lang vắng tanh, ông dựa nàng vào tường, bạo dạn thò tay chà xát vào chỗ kín dù nàng đang mặc chiếc quần jean bó sát. Vừa hôn tay ông mò mẩn tìm zipper kéo xuống, thò hẳn vào trong. Âm hộ Xuân đã ướt nhẹp. Ông dùng ngón tay to đút sâu vào lỗ lồn ẩm ướt thụt ra vào liên tu, Xuân cong người khoái cảm dâng tràn trong tiếng rên nhẹ. Như không còn chịu nỗi, nàng đẩy ông ra quỳ xuống mở nút quần của Jim. Dương vật bung ra cứng ngắt, như thỏi sắt nung nóng đen to chỉa về phía trước. Nàng đưa đôi môi xinh xắn mút như một người điên. Đầu khấc bóng lưỡng to lớn đầy hết đôi môi mọng đỏ, lưỡi nàng quét đều chung quanh. Nàng bú càng ngày càng nhanh. Ông Jim run lên khoái cảm, nhưng ông đủ bình tỉnh nâng người Xuân lên, và nói nhỏ " chúng ta về phòng". Hành lang vẫn vắng vẻ không người. Ông Jim bế Xuân thẩy lên giường, sau khi lột hết đồ trong người nàng. Háng nàng dang rộng ra, lồn nàng đầy sung mãn chờ đợi, hai mếp nhô cao mời mọc đôi môi tham lam của ông Jim, ông gầm gừ cuối xuống, lưỡi ông liếm đều hết thân thể gợi cảm của nàng, tiếng rên rĩ và hơi thở mạnh của Xuân làm cặt ông cương cứng hết cỡ. Ông lật nàng nằm úp xuống, đôi mông tròn trĩnh nhỗng cao về phía sau, âm hộ nhầy nhụa lồ lộ, ông đưa lưỡi liếm và bú mạnh bạo vào cái khe ướt đẫm. Tiếng rên của Xuân càng lớn đến lúc ông đứng lên đẩy mạnh dương vật cứng ngắt vào lồn nàng. Hai cơ thể nổ bùng như trái phá. Như hành trình xa của tên đua xem truyen sex moi ngựa nhà nghề. Từ phía sau ông đụ Xuân liên tu bất tận, mặc cho nàng rên rĩ, sau đó ông lật ngửa nàng lại. Giờ lồn nàng ướt đẫm như tương, ông đẩy mạnh dương vật cứng ngắt của mình vào và nhấp. Mặc cho nàng cào cấu, ông cứ nhấp mạnh, tiếng rên càng lớn, ông nhấp càng dữ dội, cho đến khi không chịu nỗi ông bắn tinh ào ạt sâu trong người nàng. Sướng quá, Xuân la ú ớ. . . Ba mươi năm sau, trong nghĩa trang yên tỉnh, Bà Jim bỏ bó hoa hồng xuống trước tấm bia với hình ảnh của chồng. Hình ông Jim cuời tươi mát. Không lạ lắm vì bà chính la cô Xuân của ngày xưa. Sau khi từ tuần trăng mật trở về, vì không còn yêu Thanh, bà nói thẳng với chàng là bà không còn yêu chàng nữa, ba tháng sau đám cuới hai người chia tay. Bà và ông Jim tìm đến nhau, hai người tiến đến hôn nhân, có với nhau được bốn người con, và bà đã sống chung thủy với ông cho đến ngày ông nhắm mắt. Hết

Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

Ấp Vú Dì

Cái nóng tháng năm vùng Sơn tây có gió Lào thổi qua, cứ hừng hực như lò lửa. Chị Dậu đang ngồi ở cái phản gỗ, vạch yếm cho con bú. Chị mặc độc cái yếm mà củng mướt mồ hôi ra .Chị thả lỏng cái dây yếm, với cái quạt giấy quạt phành phạch, hơi gió lùa vào cổ, vào ngực làm chị dễ chịu một tí. Con bé nhả đầu vú không bú nữa . Mấy hôm nay nó bú ít, tại giời nóng, hay là muốn sốt mọc răng, làm cho bầu vú của chị cứ cương đau lên . Mà ngay cả lúc con bé khỏe mạnh bình thường, nó vẫn không bao giờ bú hết cả hai bên bầu sữa cương căng ăm ắp. Lần nào cũng phải nhờ thằng cu Ti bú nốt. Thằng Cu Ti là con chị Mùi, chị cả của Dậu, chị gửi nó ở với Dậu gần năm nay, vì chị điều đi công tác trong Nam. Dậu gọi với ra cửa: - Cu Ti ơ...ời...! Không có tiếng trả lời. Thằng bé học lớp ba trường làng, giờ này là tan học lâu rồi. Chị cao giọng gọi thêm: - Cu Ti.. … ơ….ới………….. 1 Thằng cu Ti đang vắt vẻo trên cây nhãn, miệng nhồm nhoàm nhả hột nhãn ra, rồi vội vàng tụt xuống. Nó mặc cái quần đùi nâu, áo cởi cầm tay, kẹp thêm cuốn tập với bút . Nó chạy vào nhà, thấy dì nó đang cúi đặt em bé xuống giường, vạt yếm lỏng le không đủ đỡ hai bầu vú thỗn thện, nó hớn hở, biết dì nó sắp bảo nó bú cho hết sữa. Nó lại đứng ngay trước mặt Dậu, lúc này đã ngồi bên mép phản, một vạt yếm vạch lên làm hở ra cái bầu vú tròn căng trắng mọng hồng hồng, mà núm vú vừa cho con bú xong, đỏ au lên, bóng nhẫõy . Dậu gõ nhẹ lên đầu thằng cháu, ôm nó vào lòng : - Đi đâu mà làm dì gọi hết cả hơi vậy? Mặt mũi mồ hôi mồ kê thế này! Dậu kéo vạt yếm lau mồ hôi mặt cho thằng cháu, rồi ôm đầu nó ép vào ngực, nói nhẹ nhàng: - Ấp đầu xuống bú cho dì đi con! Thằng Cu Ti đưa hai tay ôm lấy hai vai Dậu, nó cúi xuống ngậm đầu vú, chũm môi lại mà bú. Dậu ôm lưng thằng bé, nàng hơi ngửa người ra, khoan khoái cái cảm giác nhẹ nhàng lâng lâng môi lưỡi cọ cựa nơi đầu vú, một tay nàng xoa nhẹ vú bên kia. Từ nửa năm nay, kể từ ngày chồng nàng theo bộ đội vào Nam, Dậu thấy thiếu thốn cái hơi đàn ông, nhớ những lúc làm tình, nhớ những khi nhờ chòng bú cho khỏi căng sữa, cứ rạo rực cả người . Một bên vú đã hết sữa, Dậu ngưng xoa vú mình, tốc ngược cái yếm lên cổ, rồi kéo đầu thằng cháu sang vú bên kia, miệng nó nhểu ra mấy giọt sữa trên ngực nàng, miệng môi ướt sữa ngậm vào bầu vú mà mút, mà nún ngon lành.Sữa cạn dần, nhưng sao hôm nay Dậu vẫn cứ muốn cho nó tiếp tục bú nữa . Dậu chống một tay ngửa người ra, ưỡn cái ngực lên cho vú mình ép vào miệng thằng bé, tay kia nàng ôm ghịt ngang lưng nó kéo sát vào người. Bỗng Dậu thấy con cu thằng bé cưng cứng, chạm ngay giữa hai đùi nàng, làm nàng rởn gai ốc rùng mình lên . Con cu của nó, thì Dậu vẫn tắm cho nó hàng ngaỳ, có gì là lạ. Có khi tắm rửa kỳ cọ, con cu be bé ngong ngỏng lên, Dậu còn cười đùa lấy tay đập đập cho nó rung rinh làm thằng bé xấu hổ . Thế nhưng bây giờ đây, con cu nó chạm ngay cái mu lồn, Dậu nóng bừng cả mặt, mà tay thì cứ run lên mãi thôi. Dậu ôm chặt thằng bé hơn cho tay đỡ run, nhưng ôm càng chặt, thì cái con cu cưng cửng của nó càng đè mạnh thêm, Dậu thấy bên trong quần nàng dưới đó, nó cứ tưng tưng lên, mấp máy, rịn nước ri rỉ ra. Cái cảm gíac làm mù mờ cả đầu óc, giống y như lúc đêm khuya chồng nàng sờ mó kháp người trước khi hai vợ chồng “ ấy” nhau . Hình ảnh vợ chồng trần truồng quấn nhau cứ chờn vờn trước mát. Dậu ôm xiêét thằng bé hơn. Thằng cu Tí thấy hết sữa rồi, mà sao dì nó vẫn cứ ôm láy nó, nhưng nó không thắc mắc gì, nó thấy thích thích cứ được dì nó ôm như vậy, mà nó cũng thích thích cái cảm giác là lạ, con cu nó cưng cứng đè vào ngay dưới bụng dì nó mềm mềm,, nó thấy ấm áp dễ chịu. Dậu thì như mê muội đi rồi, nhìn sang thấy con bé ngủ ngon lành, nàng nhìn ra cửa . Cánh cửa lúc nãy thằng cu Tí vào, khép hờ hững không cài then . Nhưng giờ này thì đâu đó đi làm ăn, không ai bén mảng tới đây làm gì.Mà có ai đến thì còn phải qua cái ngõ bên bờ ao, mà chó sẽ sủa nhặng lên . Có gì mà phải sợ. Người chị đang rừng rực, chi không suy nghĩ gì thêm nữa, chị ôm nghiến thằng cháu, nằm ngửa ra trên cái phản, ôm nó cho nằm ấp lên mình, chị thủ thỉ vào tai nó: - Sao mà dì cứ run lenâ thế này. Nằm ôm chặt lấy dì đi nào!Thằng cu Tí thấy xốn sang cả người, nó không trả lời . theo lời ôm chặt cứng, nó thấùy bú hết sữa rồi toan ngỏng đầu buông đầu vú ra, thì tay dì nó ghịt lại, Dậu thì thào: - Cứ bú nữa đi, bú mạnh nữa cho dì đi con! Dậu như có điện chạy rần rần từ hai bầu vú lan xuống bụng, nhanh nhánh, bừng bừng, rạo rực, cái mu lồn cứ mọng lên, hai cái mép lép nhép, nước lồn rỉ rả ứa rịn ra càng lúc càng nhiều. Một tay Dậu ghì cứng thằng cháu, tay kia nàng luồn xuống, vạch cái ống quần đùi nó ra, ngón tay nàng vân vê sờ mó con cu, tuy chỉ nhỏ như ngón tay nhưng mà nóng hôi hổi mà cứng ngắc. Nàng vuốt ve, cong ngón tay lại sex mà tuốt làm cái da bọc qui đầu tuốt ngư ợc lại, cái khấc nho nhỏ lòi ra cồm cộm trong tay. Mặt thằng cu Tí cứ ngẩn ra, nó muốn cứ được dì làm nhu thế mãi. Dậu nứng muốn điên lên rồi, nàng đưa cả hai tay xuống, cầm cạp quần rồi nhổm mông lên kéo phựt cái quần tuột ra rơi tọt xuống đất. Dậu dạng đùi ra rồi rờ rẫm nắm lấy đầu buồi thằng bé đút lọt vào khe lồn . Con cu của nó tuy nhỏ, nhưng cơn nứng của Dậu cuồn cuộn, bao nhiêu cơ bắp trong âm đạo co bóp xiết chặt nghiến lấy cái con cu đang ngỡ ngàng ngọ nguậy . Thằng cu Tí không còn biết trời đất gì nữa, nó thấy như bay bổng lên trên trời, lơ lửng lênh đênh, nó thấy dì nó quặp chân mà ghịt nó chặt cứng, bên tai loáng thoáng nghe dì nó nói : - Giập đi! Giập đi con ơi!…. Nó còn ngẩn ngơ chưa biết phải làm gì, thì dì nó ôm hai bên hông nó nhấc lên, rồi hạ xuống, miẹng thì rên rỉ : - Nhổm cái mông lên ! Giập mạnh xuống đi!…. Thé này này!.. Thế này!… Nữa đi!… Nữa đi con ơi!…. Nó cứ theo lời dì nó dập dình … dạp dình, con cu thọc xuống ngập trong lồn rồi lại rút lên, cứ thụt len thụt xuống như giả gạo, nó được cơ bắp lồn ve vuốt làm nó sướng như chưa bao giờ được sướng như vậy, tay chân dì nó vẫn cứ xiết chặt lấy nó, đầu nó gục vào giữa hai bầu vú dì nó, nây nây, ấm áp hai bên má, nó run hết cả người lên, mà con cu thì cứ giựt giựt liên hồi . Được một tí thì nó cứng đơ người ra, trời đất tối tăm cả lại, nó thở hừng hực rồi thấy rung chuyển that lạ lùng dưới bụng, nơi con cu, nó rũ người ra nằm phủ phục lên dì nó. .. Dậu ưỡn cong mông lên, tay chân ôm nghiến thằng cháu, cả người rùng rùng như muốn nổ tung ra, người nàng giựt lên như kinh phong, lồn co thắt từng cơn rồi cả người như bốc lên mây xanh, y như lúc vợ chồng với nhau ngày mói cưới. Nàng buông thõng hai tay ra giường, thở hồng hộc như chết. .. Tỉnh hồn rồi, Dậu nhổm dậy mặc quần vào, nàng nằ m quay qua thằng cháu mệt đờ đẫn, nàng nghiêng người ôm lấy nó : - Cháu của dì ngoan quá ! Làm dì sướng quá!.. Có mệt nhiều không con? Thằng cu Tí đỏ mặt, gật đầu. Ở ngoài trường, nó nghe lỏm mấy đứa học sinh nhớn, nói chuyện về đàn bà con gái, nói vú, nói lồn, nó lơ mơ nghĩ rằng nó với dì nó vừa “ địt “ nhau, nhung cũng không chắc lắm. Dậu hôn lên má nó, thì thào: - Dì cháu mình chơi với nhau vậy, con có thích không? Nó ngước nhìn dì nó bằng cặp mắt ngây thơ . Nó nghĩ dì cháu nó vừa mới làm, là chơi với nhau, hay là địt nhau, nó cũng thích hết, trong lòng nó thật là hưng phấn. Nó gật đầu liền mấy cái. Dậu âu yếm xoa lưng cháu, nàng đưa tay xuống rờ thấy con cu nó còn ướt nhẫy những khí lồn, tay nàng mân mê đầu buồi, làm thằng cu Tí cứ đực cái mặt ra mà đầu vú Dậu lại tưng tưng lên nữa rồi. Dậu kéo đầu nó ép sát vào ngực mình, nói nhỏ: - Bú dì nữa đi con. Thằng cu Tí lấy làm lạ, thấy dì nó vừa hết sữa đấy, mà sao lại bảo nó bú, nhưng nó thích lắm, gục ngay vào mà nún lấy nún để. Dậâu vưà tận hưởng cái thú đê mê, vừa nói : - Ừ, cứ thế là dì thích lắm đấy! Rồi dì cháu mình lại chơi với nhau nữa nha! Hai dì cháu lơ mơ đi vào giác ngủ, nằm bên em bé cũng đang ngủ say, trong buổi trưa hè oi ả…. ..Tiếng con bé o oe, làm Dậu tỉnh dậy. Thằng cu Tí cũng dụi mắt, ngồi dậy ngơ ngác. Dậu ôm đầu nó vào ngực, nàng rủ rỉ: - Con coi em, dì lo đi làm bữa ăn tối.. Tối hôm đó, sau khi ăn uống tắm rửa xong dỗ cho em bé ngủ rồi, Dậu quay qua ôm lấy thằng cu Tí, bảo nó: - Con phải giữ bí mật, đừng nói chuyện dì cháu mình chơi với nhau nha! Uûy ban mà biết, là họ tố cho chết đấy!.Họ còn bắt dì đi cải tạonữa, ai mà nuôi con, nuôi em bé ? Con phải thề, mà phải thề độc, không được nói với ai. Cái gì chứ giữ bí mật, thì nó quen quá rồi. Mua được bao gạo Trung quốc, cũng phải giữ bí mật. Aên con gà dịp giỗ bà ngoại nó, cũng giữ bí mật. Nó ngu gì mà đi kể chuyện nhà ra cho ai nghe? Nó đáp liền: - Con thề không nói với ai đâu . Dậu cười: - Nói caí gì mới được chứ ? Thằng cu Tí ngoan ngoãn trả lời: - Không được nói chuyện dì chơi với con hồi trưa nay. Dậu bảo: - Phải thề độc, nếu mà nói thì sao? Thằng cu Tí nhớ lại ở trường, chúng bạnnó vẫn thề leo lẻo, nó nói một hơi: - Con mà nói, thì cả nhà con chui vào cái ba góc. Dậu bật phì cười, không ngờ thằng cháu bé bỏng mình biết những câu như vậy. Nàng tát yêu vào má nó: - Nói bậy nào! Mà con biết cái ba góc là cái gì! Dậu thầm nghĩ, thằng chau ngây thơ thế, mà đã làm mình sướng cái lồn rồi. Nàng bổng lại thấy nứng cả người lên. Nàng hôn đánh chụt lên má nó: - Con thích dì chơi với con nữa không? Nó đỏ mặt, gật đầu lia lịa . Dậu lần mở khuy áo, nàng bảo nó: - Tối, không ai thấy, bỏ quần áo ra cho mát! Nàng đưa tay giật giật cái quần đùi nó đang mặc, nó hiểu ý cởi ngay quần ra, dì nó cũng cởi hết cả quần áo ra, hai dì cháu trần truồng tồng ngồng trong bóng tối . Thằng cu Tí nghĩ, như vậy, là địt nhau đúng rồi, không còn sai một ly ông cụ nào nũa, vì những đứanhớn ngoài trường nói chuyện người ta địt nhau cũng cởi hết quần áo, y hệt như dì cháu nó đây. Nó còn đang suy nghĩ, thì Dậú đã nằm ngửa ra, co hai chân lên trời, hai tay đỡ lấy đùi mà banh rộng ra, rồi dục: - Con lại quỳ ngay giữa đùi dì này! Sát lại nữa đi! Nó quỳ giáp lại, bấy giờ nó mới thấy bụng dì nó trắng hếu, mà cái lồn thì là một mảng đen ngòm những lông là lông, hình ba góc rõ ràng. Hèn gì mà mấy thằng đó nó cứ gọi cái lồn là cái ba góc. Con cu nó tự nhiên ngỏng cứng lên. Dậu đưamột tay ôm mông nó kéo tới,một tay nắm ngay đầu buồi nó đút thụt vào trong lồn. Nàng kêu “ hự “ lên một tiếng, ưỡn lồn lên, dục dã: - Dập mạnh đi con ơi! Tối nay thì nó biết rồi, nó cong mông lại mà giập hùng hục, dì nó phưỡn mãi cái lồn lên mà hích lại, kêu phành phạch.. Người nó rung lên như lên cơn sốt, nó sướng quá mê đi, dập như cái máy, đầu buồi ngọ nguậy trong lồn làm Dậu vừa ngứa, vừa râm ran tư ng tưng rậm rật ướt nhão nhoẹt hết cả lồn trong lồn ngoài, bê bết cả lông lồn . Được một chập, thì thằng bé cứng ngươì ra, tuy nó chưa có tinh khí để mà phụt ra, nhưng con cặc nó theo tự nhiên cứng ngắc truyen sex hẳn lên rồi giựt giựt mấy cái, nó thở phò phò rồi nằm phủ phục lên bụng dì nó, Dậu nứng tột độ, nước rải chảy ròng ròng bên mép, trong cổ thì khô rang, hàng trăm ngàn luôòng điện chạy rần rần, tay chân nàng quờ quạng, nàng bấu lấy vai thằng cháu, hai chân quặp lại hai bên hông nó, gót chân nện thình thịch vào mông nó, rên rỉ: - Sướng !.. Sướng quá! Giời ới là giời!.. Con ơi!.. Dì sướng quá! .. Sướng.. quá !.. Thế rồi cứ tối tối, thằng cu Tí hớn hở chờ đợi để được địt dì nó, nó quyết tâm giữ bí mật để được ở với dì mà địt dì mãi mãi. Thế nhưng sức như nó, mà cứ chơi với dì như vậy, thì sống sao được, mà có sống thì làm sao mà nhớn lên cho nổi. Cũng may phúc cho nó, được hơn một tháng, thì miền Nam giải phóng, mẹ nó đón nó vào Nam . Chồng của Dậu cũng ít lâu sau được về làng làm ruộng trở lại . Ngủ với chồng, tuy cái “ ấy” của chồng to dài hơn thằng cu Tí, nhưng sao nhièu lúc vắng vẻ một mình, Dậu vẫn mơ màng nhớ lại những lúc cho thằng cháu ấp vú mình .. Hết

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

doc truyen lam tinh hay nhat công dung ngôn hạnh

Thằng Thông điều chỉnh ống nhòm cho được rõ tối đa. Rồi chỉa qua hướng đối diện với căn nhà của nó. Ở bên kia một thiếu nữ khoảng chừng đôi mươi vừa hát, vừa tắm. Con Dung, tên của cô gái không hề hay biết toàn bộ thân thể trần truồng của mình đang có kẻ chăm chú nhìn ngắm từng chút một.
Mặt mũi của con Dung hơi xấu. Nhưng vẫn được mấy thằng con trai trong xóm tán tỉnh. Bởi vì nó được cái thân hình đầy đặn, các mô mỡ trong người của nó đều tụ vào ngực và đít cho nên hai bầu vú của nó to như hai trái dừa xiêm, và cái mông thì tròn ủm. Cũng nhờ vậy mà đã làm mờ bớt đi những cái bất tương xứng trên khuôn mặt của nó. Khi con Dung dùng tay kỳ cọ vào cửa mình thì thằng Thông cũng lấy tay sục nhè nhẹ con cu của mình.
*
*   *
Từ lúc phát hiện ra được từ bên nhà nó có thể nhìn thấy toàn bộ cái nhà tắm dã chiến không có nóc che. Nằm ở phía trước trên tầng lầu ba của nhà chị em con Dung. Thằng Thông ngày nào cũng canh. Riết rồi nó cũng nắm được giờ giấc tắm rửa của những đứa con gái mơn mởn trong căn nhà đối diện. Một hôm má thằng Thông sai nó lên sân thượng để cọ rửa cái hồ nhỏ được dùng để chứa nước dự trữ. Tình cờ nó nhìn xuyên qua khung cửa sổ của nhà đối diện thì bắt gặp thím Công đang ưỡn ẹo trước tấm gương. Tim thằng Thông liền nhảy loạn lên khi mà thím Công từ từ tuột hết quần áo xuống đất. Khoảng cách giữa thằng Thông và thím Công cũng khá xa nhưng thằng Thông cũng có thể thấy được thân hình thật nẩy nở, nhất là bộ ngực tròn xoe vĩ đại của thím. Ở bên kia thím Công ưỡn ưỡn người để ngắm nhìn bộ ngực căng ra phía trước của mình trong gương. Thím mỉm cười tự mãn rồi bước tới, bước lui trong phòng theo những bước nhún nhẩy của các cô người mẫu thời trang. Được một lúc thì thím ngồi xuống mép giường đưa tay tuột luôn chiếc quần lót cuối cùng trên người. Thím ngả người tựa lưng vào tường, dang hai cái đùi rộng sang hai bên rồi dùng ngón tay vuốt nhè nhẹ giữa háng Tuy không nhìn thấy rõ ràng nhưng thằng Thông cũng muốn nghẹt thở khi nhìn thấy cảnh tượng này. Nó thầm tiếc, giá như lúc này trong tay nó có cái ống nhòm thì hay biết mấy. Thằng Thông tưởng tượng như nhìn thấy những ngón tay của thím Công đang chạm vào phần mềm mại, kích thích nhất của người phụ nữ. Nó còn thấy bàn tay còn lại của thím đang mân mê trước ngực. Chắc hẳn là đang xoa bóp và ngắt lấy đầu vú của mình. Càng lúc những ngón tay của thím mân mê nơi mòng đóc càng mạnh hơn, nhanh hơn. Lâu lâu lại cho hẳn vào sâu âm hộ mà ngoáy. Mắt của thím trở nên lạc thần. Toàn thân run lên bần bật. Có lẽ cơn khoái cảm đang đổ ập tới, nên thằng Thông thấy thím Công nảy người co giật mấy cái rồi nằm im.
Bên này thằng Thông cũng thở hắt ra vì cũng vừa bắn khí vung vãi ra hồ nước. Một lát sau thím Công ngồi dậy loã lồ đi ra cái nhà tắm được quây bằng mấy tấm tôn ở bên trên không có nóc. Bởi vì sân thượng nhà nó cao hơn nên từ bên này nhìn xuống thằng Thông vẫn có thể nhìn thấy toàn bộ tấm thân vệ nữ với hai bầu vú to như trái bưởi của thím và từng động tác kỳ cọ tắm rửa bên trong. Cũng kể từ ngày đó thằng Thông lần lượt được thưởng thức từng thân hình của những người đàn bà trong căn nhà đối diện. Mà mỗi lần như thế nó không quên mang theo cái ống nhòm để được nhìn rõ hơn. Hai người mà nó thích được nhìn trộm nhất là thân thể đầy đặn của thím Công và của con Dung. Nó quyết tâm sẽ có một ngày chính tay của nó sẽ được sờ nắn, vuốt ve lên trên những nơi lồi lõm của hai thân thể đó...
*
*   *
Thằng Thông năm nay mới mười sáu, mười bảy tuổi thôi. Học hành thì rất chậm hiểu, nhưng ba cái chuyện ăn chơi, đụ đéo thì nó học rất là nhanh. Cũng vì thế mà tụi bạn gán cho nó cái biệt danh là " Thông - dâm " . Ngay từ khi nó mười hai mười ba tuổi, ngày nào cũng thế. Tan trường về là nó quẳng hết sách vở chạy liền qua cái nhà đối diện có mấy cái bàn bi da ba bi để thụt bi và nhìn ngắm mông đít của mấy người đàn bà trong căn nhà đó. Bao nhiều tiền của má nó cho để ăn sáng hay dằn túi, nó đều nướng sạch trên những bàn cá độ. Tuy nhiên chỉ vài năm sau nó nhanh chóng trở thành cao thủ chuyên môn gài độ thụt bi để kiếm tiền ăn chơi với mấy thằng bạn lớn tuổi hơn nó ở trong xóm.
Thím Công chủ bàn bi da lúc ban đầu không mấy ưa gì thằng Thông vì nó hay thiếu tiền giờ của thím. Nhưng dạo sau này thím cưng nó ra mặt vì nó mang tới cho thím đủ thứ lợi nhuận. Cứ mỗi lần nó thụt bi là khách kéo tới đông nườm nượp bởi vì họ vừa thích coi nó chơi, vừa ăn theo cá độ vòng. Do đó thím Công không những thâu được tiền mướn bàn bi da, mà còn có thêm những khoản lời thâu được từ dịch vụ bán thuốc lá, cà phê v.v... Càng ngày thím càng tin truyện sex nó và cho nó được tự do ra vô trong nhà thím như một thành viên trong gia đình.
Khoảng mười năm trước sau khi ông chồng lăn đùng ra chết. Thím Công gom góp vốn liếng mở ra cái tiệm bi da này để nuôi lớn ba đứa con gái. Lúc đó thím còn trẻ lắm chỉ mới hai mươi tám thôi. Cho nên có rất nhiều người tới lui, ngỏ ý xin cưới thím. Nhưng thím đều từ chối. Thím nhất quyết không thèm đi thêm một bước nữa. Không phải vì thím muốn chính chuyên, thủ tiết gì . Chẳng qua thím vừa bị trải qua một cuộc hôn nhân chán phèo trong chuyện chăn gối, nên thím không dại dột hấp tấp đút cổ vào tròng thêm một lần nữa. Ông chồng của thím tuy rất giỏi giang trong chuyện buôn bán, nhưng về chuyện ân ái thì rất tệ. Thời gian đầu mới cưới ông còn làm thím " ra " được vài lần. Sau đó thì hầu như chỉ có mình ông là được sướng mà thôi. Nhiều khi thím cũng muốn bày tỏ cho ông chồng của thím biết sự mong muốn của mình. Nhưng cuối cùng lại không dám mở miệng, vì thím sợ bị cho là dâm đãng. Tuy ông chồng của thím chỉ leo lên nhấp nhổm vài cái rồi nhả đạn, vậy mà thím cứ " tìn, tìn " sản xuất ba năm liền, mỗi năm một cô. Tên của mỗi cô được đặt nối tiếp theo tên của thím. " Dung , Ngôn, Hạnh. Cả bốn tên nếu được ráp lại thì thật là hoàn hảo cho một gia đình nề nếp, gia phong. Nhưng khổ nỗi khách của cái cửa tiệm bi da đa số là dân chơi bời, lêu lỏng. Cho nên cả ba cô con gái của thím, cô nào cũng " chằng ăn, trăn quấn " và rành rẽ sự đời trước tuổi.
*
*   *
Một hôm nhân lúc ế độ bi da con Ngôn liền nhờ thằng Thông lên phòng nó thay dùm cái bóng đèn neon bị cháy. Bữa đó con Ngôn mặc áo thun sát nách lại không mặc áo ngực cho nên hai cái núm vú của nó in hằn lên lớp vải thun. Nó đứng sát bên cạnh thằng Thông để phụ thằng Thông làm việc. Mùi thơm con gái từ thân thể của nó toát ra thoang thoảng. Làm con lợn lòng của thằng Thông nổi lên ngùn ngụt. Hồi nào đến giờ thằng Thông không mấy gì có tà ý đến con Ngôn. Ngay cả lần đầu tiên khi nó nhìn trộm được con nhỏ tắm. Bởi vì ngoại trừ khuôn mặt xinh xắn ra thì thân hình của con Ngôn lép kẹp không phải là tuýp người mà thằng Thông nhìn thấy là phải nứng. Đã vậy con Ngôn ăn nói rất là bạo miệng. Có lần một thằng khách đến chơi bi da với thằng Thông rồi lạng quạng nói cù nhây với con Ngôn. Thế là nó chửi thằng đó đến đời ông cố tổ mới chịu thôi. Thằng Thông đứng kế bên nghe mà rát lỗ tai dùm. Rồi nó nghĩ thầm trong bụng " Con gái gì mà ăn nói dữ tợn, tục tằn quá mạng. Thằng nào mà dám rớ chớ ". Vậy doc truyen lam tinh hay nhat  mà bây giờ nhìn thấy cái núm vú nổi cộm và mùi con gái của con Ngôn. Dương vật của thằng Thông cứng lên như khúc củi.
Con Ngôn đang huyên thuyên nói ào ào. Bỗng thấy mặt thằng Thông đổi sắc hai con mắt của nó nổi gân đỏ nhìn chằm bẳm vào cái ngực của mình thì hiểu ngay là thằng Thông đang muốn gì. Nó đột nhiên muốn khiêu khích thằng Thông thêm để coi thử thằng Thông phản ứng ra sao. Cho nên nó ưỡn ngực ra phía trước rồi đưa tay lên chậm rãi vén lại mái tóc đang loà xoà trước mặt. Miệng nó vẫn không ngừng nói cười. Tuy không nhìn thẳng vào mặt thằng Thông nhưng con Ngôn vẫn thấy được thằng Thông đang nuốt nước miếng ừng ực. Quả thật khi con Ngôn đưa tay lên để vén lại mái tóc. Thằng Thông nhìn thấy cái nách lơ thơ mấy cọng lông tơ còn vàng hoe của con Ngôn. Thì nó liền cảm thấy cuống họng như bị nghẹn lại nên phải nuốt liền mấy cái. Đang say sưa thả hồn nhìn ngắm, đột nhiên con Ngôn hỏi giựt nó một câu:
- Thông nè, ngoài mấy đứa con gái trong lớp ra, Thông có còn quen với con nhỏ nào khác không hả?
Thằng Thông nói chẳng thèm suy nghĩ:
- Hì hì, thấy là biết rồi còn hỏi. Đi học về là chạy thẳng qua đây chơi rồi. Đâu có gặp ai nữa mà quen chớ.
- Thông có bao giờ đi chơi bời chưa?
Thằng Thông như dẫm phải ổ kiến lửa. Nó không ngờ con Ngôn lại hỏi nó một câu táo tợn như vậy. Nó liền xạo:
- Đi chơi bời?. Là đi đâu? Đi ra ngoại ô chơi hả?
Con Ngôn hơi đỏ mặt nhưng vẫn hỏi tiếp:
- Có bao giờ Thông thấy muốn được ôm đàn bà con gái vào lòng không?
Thằng Thông nhìn thẳng vào mặt con Ngôn để thẩm định lại cho chắc ăn ý nghĩa của câu hỏi rồi đáp liều:
- Có đôi lúc... Như bây giờ nè.
- Nếu cảm thấy muốn thì... Thông làm sao?
Thằng Thông không trả lời chỉ tiến lại gần vụt ôm choàng lấy con Ngôn, hấp tấp dính chặt môi nó vào môi con nhỏ. Hai mắt con Ngôn mở to thích thú khi nhìn thấy khuôn mặt lim dim mê mồi của thằng Thông. Nó định bụng để thằng Thông nút lưỡi một chút rồi sẽ tặng cho thằng Thông một cái bạt tai cho chừa cái tội làm ẩu. Nhưng nó chợt run bắn cả người khi bị thằng Thông ấn khúc củi cứng ngắc vào hạ bộ. Một cảm giác sương sướng tràn vào cơ thể làm cho nó bắt đầu thèm muốn. Riêng thằng Thông thì đang cố gắng thi thố những kinh nghiệm đã học hỏi được từ những lần ra vào trong chốn chị em ta với mấy thằng đàn anh trong xóm. Nó đẩy con Ngôn vào sát tường. Lưỡi nó lùa hết vào miệng con Ngôn như một con rắn ngọ nguậy khắp nơi. Thân hình của nó thì liên tục uốn éo để dương vật của nó được chà sát lên hạ bộ của con nhỏ. Tay nó bắt đầu tốc cái áo thun của con Ngôn lên để thò vào trong thám hiểm. Khi mà bàn tay của thằng Thông chụp lên cái bầu vú nhỏ như hoa cau. Thì con Ngôn đành nhắm nghiền hai mắt lại, bỏ hẳn cái ý định cho thằng Thông cái bạt tai lúc ban đầu. Tuy không bóp được bao nhiêu mô mỡ cho đã tay, nhưng thằng Thông vẫn đều đặn nhồi bóp cái vú lép kẹp của con Ngôn. Vì nó biết rằng các dây thần kinh ở vú mà bị kíck thích thì sẽ làm tê liệt não bộ của con nhỏ. Có như thế thì nó mới dễ dàng đi thêm bước kế tiếp. Quả thật con Ngôn bây giờ run lẩy bẩy như con mèo mắc mưa. Nó tuy là rành rõi ba cái chuyện chung đụng giữa con trai và con gái. Nhưng chỉ từ miệng của con Dung. Chị hai rành đời của nó. Chớ nó đã được trải qua bao giờ đâu. Cả thân thể của nó bây giờ như muốn nổ tung. Khiến nó không còn kiểm soát được gì nữa.
Không biết từ bao giờ thằng Thông đã lột trần được con Ngôn. Nó đưa cánh tay của con Ngôn lên cao để ngắm nhìn mấy sợi lông nách lơ thơ, vàng ươm của con nhỏ mà hồi nãy đã làm cho nó phải nuốt nước miếng ừng ực. Thằng Thông từ tốn cúi xuống ngoạm lấy nách con Ngôn mà mút chùn chụt. Lúc thì bú vú, lúc thì bú nách. Nó làm cho con Ngôn phải uốn éo, quằn quại. Dâm thủy xuất ra ướt đẫm cả háng. Bất giác theo bản năng con Ngôn thò tay ra trước hối hả mở nút quần của thằng Thông để đi tìm khúc củi cứng ngắc mà nãy giờ làm cho nó phải điêu đứng. Cái quần dài lẫn quần lót của thằng Thông vừa được tụt xuống thì cái dương vật căng cứng liền vọt ra ngoài kiêu hảnh chỉa ra phía trước. Con Ngôn chụp lấy bóp bóp mấy cái rồi nhón chân lên cao để đưa nó vào cửa hang đang rộng mở. Thằng Thông thấy vậy liền rùn người xuống nâng một chân của con Ngôn lên . Phụtttt... Tiếng dương vật được lao nhanh vào một cái hang đang lầy lội ướt sũng...
- Áaaahhhhh...
Con Ngôn thét lên một tiếng đau đớn hai tay xô mạnh thằng Thông ra, làm nó liểng xiểng ngã phịch xuống đất. Con Ngôn cũng ngồi thụp xuống đất hai tay bịt háng tấm tức khóc. Thằng Thông ngơ ngác vài giây liền hiểu ngay ra cái sai lầm của nó. Nó cứ đinh ninh là con Ngôn dạn dĩ như vậy, tự tay cầm lấy dương vật của nó đưa vào thì không thể nào còn là con gái. Nên nó mới thúc mạnh một cú như trời giáng vào sâu bên trong phá rách màng trinh một cách đột ngột làm cho con nhỏ phản ứng dữ dội như vậy. Riêng con Ngôn tuy thường được nghe chị hai Dung của nó kể lại những sung sướng, khoái lạc tuyệt vời trong chuyện làm tình của chị nó. Nhưng nó không hề biết cái lần đầu tiên sẽ phải bị đau đớn như thế.
Thằng Thông xáp lại ngồi kế bên quàng tay ôm con Ngôn vuốt ve, miệng không ngớt năn nỉ, xin lỗi. Vừa lúc có tiếng chân đi lên lầu. Thằng Thông lật đật mặc vội quần áo rồi dìu con Ngôn lên giường đắp chăn che lại thân thể trần truồng của con nhỏ. Một thoáng sau con Hạnh ló đầu vào phòng thấy thằng Thông đang đứng trên cái thang xếp lúi húi với cái đèn neon mà con chị nó lại nằm trên giường nên thắc mắc hỏi:
- Ủa? anh Thông đang ở đây hả?. Chị Ngôn bịnh hay sao mà nằm trên giường vậy?
Thằng Thông nhảy xuống chiếc thang nói nhỏ:
- Ừ! Ngôn nói nhức đầu muốn nằm một chút. Thôi anh cũng thay xong cái đèn rồi. Mình đi xuống cho chị Ngôn em ngủ.

Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

doc truyen lam tinh hay nhat bố chồng nàng dâu

Công lái xe về đến nhà đã thấy xe của con trai ông đậu trước cửa. Công để xe cạnh xe của con, đi vòng ra cổng sau vào nhà. Vào những ngày nóng bức con trai và con dâu của ông thường đến bơi lội trong hồ sau nhà ông. Hôm nay Công ngạc nhiên không thấy con trai mà chỉ có một mình con dâu tên Huệ đang đứng ở bờ hồ.
Huệ là người hoạt bát, vui tính nên ai cũng có cảm tình và muốn gần nàng. Công luôn luôn thích gần gũi Huệ và vui mừng khi gặp nàng. Lý do Công thích gặp Huệ vì nàng là một cô gái rất đẹp và có duyên. Huệ có một thân hình mảnh mai, dong dỏng cao với đôi chân dài. Gương mặt sáng sủa, cặp vú không quá lớn và cũng không nhỏ, hai mông săn cứng, cặp đùi nẩy nở.

Công tươi cười đón tiếp cô con dâu với cái bắt tay thân thiện. Nàng biết ông bố chồng rất thích nàng và rất vui vẻ khi gặp nàng. Huệ cũng biết ông là một người đàn ông sung mãn và ông thích nhìn nàng trong bộ bikini. Nàng rất tự nhiên, không lúng túng khi bắt gặp ông nhìn nàng đang mặc bộ đồ tắm. Nàng biết nàng có một thân hình hấp dẫn, lôi cuốn các chàng trai. Bất cứ người đàn ông nào dù lớn hay nhỏ, khi gặp nàng cũng không thể rời con mắt khỏi cặp vú của nàng.

Công là một người đàn ông trung niên, khỏe mạnh. Ông năng tập thể dục và thường chậy bộ mỗi buổi sáng vào khoảng một giờ đồng hồ. Do đó ông có một thân hình lực lưỡng, ngực nở như một huấn luyện viên thể thao. Tuy đã 45 tuổi nhưng trông ông như một thanh niên ngoài 30 tuổi mà thôi. Ông goá vợ, bà Công chết trong một tai nạn xe cộ đã ba năm, nhưng ông vẫn chưa tái giá và cũng chưa có ý định đó. Nhiều bà trong khu vực ông ở rất mong muốn được nâng khăn, sửa túi cho ông nhưng ông không để ý đến họ.

" Sao hôm nay chỉ có mình con đến đây, chồng con đi đâu rồi ? "

" Bạn chồng con đến rủ anh ấy đi coi đá banh và con cũng muốn đến hỏi bố mấy việc riêng "

" Ồ ! việc gì vậy ? Con lại đây, ngồi xuống xích đu này cho mát, nói cho bố biết con cần gì, nếu khả năng bố có thể giúp được thì bố sẽ làm ngay " Công đi đến chiếc ghế cạnh hồ, ngồi xuống. Huệ theo ông, ngồi xuống ghế kế bên.

" Bố thấy con có vẻ không hài lòng về chuyện gì. Hai vợ chồng con lại có chuyện gì xích mích phải không ? "

" Vợ chồng con không có chuyện gì xich mích đâu, bố đừng buồn về chuyện đó. Hôm nay con muốn bố giúp chúng con một việc "

" Bố đã nói rồi, có việc gì cứ cho bố biết, bố sẽ giúp "

" Như Bố đã biết, đã từ lâu chúng con muốn có một đứa con. Chúng con đã cố gắng thực hiện các tư thế giao hợp theo sự chỉ dẫn của Bác sĩ ba năm rồi mà không có kết quả. Tháng trưóc vợ chồng con đã đươc bác sĩ chuyên khoa hiếm muộn làm xét nghiệm. Kết quả xét nghiệm cho biết, đối với con không có vấn đề gì, nhưng chồng con thì tinh dịch loãng, không có đủ tinh trùng nên không thể có con được."

" Bố rất buồn được biết tin này vì bố cũng rất mong mỏi có đứa cháu nội để vui đùa với nó. Theo bố nghĩ thì các con có thể nhận một đứa bé mồi côi về làm con nuôi. "

" Anh Dân lại không thích con nuôi và con cũng đồng ý với anh ấy. Con muốn có một đứa con do chính con sinh ra nó. "

" Nếu vậy, con có thể xin một ống tinh trùng của một người nào đó rồi nhờ Bác sĩ cấy vào người con. Hiện nay có nhiều người biếu tinh trùng mà không cần biết người nhận là ai. Như vậy đứa con của con sau này nó chỉ biết bố nó là Dân mà thôi. "

" Chúng con đã biết việc lấy tinh trùng của người khác là phương pháp hay nhất. Nhưng anh Dân lại không muốn lấy tinh trùng của người ngoài. Vì lý do đó mà hôm nay con có mặt ở đây. Con muốn anh Dân nói chuyện này với bố nhưng anh ấy ngượng nghịu không dám nói. Chúng con muốn bố tặng chúng con tinh trùng của bố. "

Công giật mình, sửng sốt trước đề nghị của con dâu. Bố nhìn con và con nhìn bố chờ đợi quyết định của bố. " Chà ! Việc này khó quá, cho bố một thời gian để suy nghĩ cho kỹ càng "

" Còn một việc quan trọng nữa "

" Còn việc gì nữa ! con cứ nói tiếp đi, bố đang bàng hoàng về việc con vừa đề nghị đấy. "

Sau một hồi do dự, Huệ nói tiếp : " Tổn phí cho việc cấy tinh trùng tại bệnh viện lên tới ba mươi ngàn mỹ kim. Chúng con không có số tiền đó. "

" Bố sẽ vay ngân hàng để giúp các con. "

" Không, Chúng con không muốn bố đi vay tiền. Chúng con muốn bố trực tiếp làm cho con có bầu bằng phương pháp truyền giống tự nhiên. "

" Con nói gì ? Như vậy có nghĩa là bố phải thay chồng con, ngủ với con ?..... Việc này khó quá ..."

" Nếu bố ngại thì chúng ta chỉ đi thẳng vào vấn đề ngay, không qua khúc dạo đầu "

" Như vậy nghiã là gì ? "

" Không qua khúc dạo đầu có nghĩa là bố không cần sờ mó vào người con, không cần hôn hít trước khi đưa dương vật vào âm vật của con. Bố cứ coi như bố là một Bác sĩ đưa ống tinh trùng vào cơ thể của một bệnh nhân bằng phương pháp cổ truyền, không dùng tới những dụng cụ y khoa hiện đại . "

Công không thể tin được tai mình đã nghe thấy chính Huệ đề nghị được giao hợp với mình. Đã năm năm rồi, kể từ ngày Huệ mới lấy Dân, Công đã mơ tưởng được đưa nàng lên giường của chàng. Công đã nghĩ việc này sẽ không bao giờ xẩy ra. Này lại chính cô con dâu mà chàng hằng mơ ước đề nghị chàng làm cho nàng có chửa theo quy luật của tạo hóa. Công cảm thấy cặc chàng đã bắt đầu cương cứng và không muốn bỏ qua lời yêu cầu này. Nhưng để vớt vát một
chút lương tâm của ông bố, chàng nói :

" Nếu không còn cách nào khác, bố cần suy nghĩ lại sau khi con ra về xem còn phương pháp nào an toàn hơn. Chúng ta sẽ bàn bạc lại vấn đề này sau "

" Xin lỗi bố ! Chu kỳ kinh nguyệt của con sẽ bắt đầu vào ngày mai, con không muốn chờ lâu thêm nữa hoặc con lại thay đổi ý định "

" Vậy chồng con nghĩ thế nào ? "

" Đây chính là ý kiến của anh ấy. Vì anh ấy nghĩ rằng con có bầu bằng tinh trùng của bố, khi đẻ ra đứa con sẽ cùng huyết thống với anh ấy hơn doc truyen lam tinh hay nhat là lấy tinh trùng của người ngoài. Phương pháp truyền giống cổ truyền vừa không tốn tiền, vừa an toàn và chắc chắn hơn. "

" Bố không muốn có những thắc mắc giữa bố và chồng con cũng như giữa con và chồng con. Bố cần phải nói chuyện với chồng con trước khi bố con mình làm những việc trái với luân thường đạo lý. Bảo Dân mai đến đây gặp bố, con cùng đến với chồng con càng tốt. Bố muốn tất cả chúng ta bàn bạc kỹ lưỡng trước khi quyết định để khỏi có những ân hận về sau. "

" Anh ấy rất ngại nói với bố chuyện này nên hôm nay con mới đến đây một mình. Con sẽ cố gắng thuyết phục anh đến gặp bố cùng với con. "

Huệ đứng dậy chuẩn bị ra về. Công cũng đứng dậy, giơ tay đón nàng chậy đến với chàng. Công ôm Huệ xiết chặt trong vòng tay. Chàng cảm thấy cặc chàng cương lên mặc dầu chàng không có chủ tâm. Huệ cũng cảm thấy cặc chàng đụng vào người nàng đã bắt đầu cứng dần. Vòng tay Công xiết chặt tấm thân kiều diễm của Huệ và nàng cũng biết vấn đề sẽ không kết thúc một cách khách quan.

Một tay Công rời khỏi lưng nàng, đưa lên nâng cằm, đẩy mặt nàng ngửa lên. Nhìn thẳng vào mắt Huệ, Công cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng. Công chỉ có ý hôn phớt lên môi Huệ để thăm dò phản ứng của nàng, không cố ý đưa lưỡi vào miệng Huệ. Nhưng bất thình lình, nàng ôm cổ Công ghì xuống và há miệng đưa lưỡi của nàng lia lên môi chàng. Đáp lại tấm thịnh tình của Huệ, chàng hé môi ngậm lấy lưỡi nàng hút vào trong miệng.

Nụ hôn thắm thiết kéo dài hơn một phút mới chấm dứt. Nhìn thẳng vào cặp mắt mơ mộng của nàng, Công nói : " Nếu Dân không phản đối thì từ nay chúng mình sẽ có nhiều dịp gần nhau hơn. Bây giờ con hãy về, ngày mai chúng ta sẽ gặp lại. "

Huệ gật đầu và ra xe trở về nhà. Tim nàng đập mạnh, bụng nàng nhào lộn tứ tung. Nàng chưa bao giờ hy vọng và tin tưởng được bố chồng ôm hôn như ngày hôm nay. Huệ lái xe đi, nhưng ngoái cổ, quay lại nhìn chàng cho đến khi không còn thấy bóng dáng chàng nữa mới thôi.

Sau khi tiễn chân Huệ về, đêm đó Công thao thức, ngủ không yên giấc, thấp thỏm, mong đợi chóng sáng. Đã nhiều lần, Công ao ước đưọc đụ cô con dâu xinh đẹp, nhưng chàng không dám làm xứt mẻ tình phụ tử. Nay bỗng dưng cô con dâu lại tự dâng hiến thân xác và đưọc sự đồng ý của chồng, chàng rất vui vì giấc mộng tự nhiên thành.

Ngày hôm sau, Công ở nhà chờ đợi hai vợ chồng Dân, nhưng mãi đến 10 giờ mà chưa thấy ai đến. Chàng nóng lòng mong đợi với vẻ mặt buồn rầu, tưởng giấc mơ đã tan thành mây khói. Công mừng rỡ nghe tiếng chuông gọi cửa reo vang. Chàng vội vàng chậy ra đón vợ chồng Dân.

Dân và Huệ đồng thanh xin lỗi bố, vì thình lình có người bạn đến thăm nên phải để bố chờ đợi lâu. Dân có vẻ ngượng nghịu và lo lắng khi gặp cha. Công dẫn hai con vào phòng khách. Chàng ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Huệ và Dân. Chàng rót rượu vang đưa mời mỗi người một ly.

Căn phòng im lặng, không tiếng động. Người nọ chờ người kia lên tiếng trước để bắt đầu cuộc thảo luận. Công nhìn Huệ và Dân cũng như hai vợ chồng Huệ nhìn Công chờ đợi.

Đã đến lúc Công phải lên tiếng trước : " Hôm qua Huệ có cho bố biết, các con gặp khó khăn trong vấn đề sinh con và cần sự giúp đỡ của bố. Trước khi quyết định, bố muốn biết, Dân con đã suy nghĩ kỹ chưa khi con đồng ý việc bố cho Huệ một đứa con ? Con có thấy sự gì sai trái trong việc này không ? Nếu con còn thấy những gì vướng mắc khi đứa bé ra đời thì chúng ta hãy dừng lại. Đừng để tình cảm cha con, vợ chồng phải đau đớn khi sự việc đã xẩy ra. "

Công nhìn Dân và Huệ cũng nhìn Dân, chờ đợi câu trả lời cuả chàng.

Cuối cùng Dân ngẩng đầu lên nhìn cha và nói : " Đã một thời gian dài, chúng con cố gắng dùng mọi cách để có một đứa con nhưng vô vọng. Chúng con không có đủ tiền để thực hiện việc cấy ghép thai nhi trong bệnh viện. Đây là phương pháp duy nhất để chúng con có con. Việc xin con nuôi là việc con không muốn. Việc mà vợ con đã đề nghị với bố là việc nên làm vì đứa bé sinh ra có mang huyết thống của gia đình mình. Con yêu Huệ và Huệ cũng yêu con, nếu để Huệ đi với người khác thì con sẽ điên mất, nhưng với cha thì con chịu đựng đưọc. Bố, Huệ và con là người trong một gia đình. chúng ta có thể chung sống với nhau để chăm lo cho đứa bé một cách chu đáo. Con đồng ý để bố cho vợ con một đứa con theo lối thông thường như mọi người. "

Công nhìn Dân một hồi lâu rồi nói : " Để bố thử làm mấy việc cần thiết, nếu các con thấy không có gì trở ngại thì bố sẽ tiếp tục "

Dân và Huệ cùng gật đầu đồng ý để Công tiến hành việc chàng muốn thử.

Công đứng dậy và gọi Huệ đến với chàng. Công im lặng, không nói, bắt đầu hành động. Chàng ôm Huệ, quay mặt về phiá Dân. Đứng sau lưng Huệ, Công đưa tay ôm eo nàng, những ngón tay xòe ra xoa bụng, tiến dần lên vú. Khi bàn tay chạm dưới vú, chàng dừng lại, mắt nhìn Dân để xem phản ứng.

Công nhận thấy Dân có vẻ hứng thú khi nhìn thấy chàng đang sờ soạng thân thể vợ anh ta. Công cũng cảm nhận đuợc Huệ đang run rẩy dưới bàn tay chàng. Công di chuyển bàn tay từ từ đi ngược lên cho đến khi hai vú nằm gọn trong lòng bàn tay chàng. Cặc cương cứng của Công chạm mông Huệ, kích thích cơn hứng tình của nàng. Hai đầu vú của Huệ bắt đầu cứng nhắc.

Công tiếp tục xoa bóp cặp vú của Huệ. Dân bắt đầu cảm thấy rất khó xử với con cặc bắt đầu cương lên. Tình trạng trở nên tệ hơn, Huệ không thể tin được, cơn nứng lồn của nàng phát tác mạnh dưới bàn tay của bố chồng trong khi nàng đang đứng trước mặt chồng.

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

truyện làm tình ảo mộng

Mộng bản thân nó đã không phải là thật, mà là ảo. Thế thì ảo mộng sẽ là gì các bạn nhỉ. Như tôi lúc đầu cũng chẳng biết ảo mộng là gì. Theo dõi diễn biến câu chuyện này độc giả sẽ biết ảo mộng là gì.

Nhân vật chính của tôi đó là một sinh viên mới ra trường và đang trong thời kỳ tìm việc. Cậu ta ở vùng quê ra Hà Nội học và bây giờ không muốn về quê. Mà chỉ muốn trụ lại thật tốt ở Hà Nội này mà thôi.

Hắn chưa có việc làm gì cả. Vì vậy chỉ đi dạy thêm kiếm tiền mà thôi. Công việc chỉ tạm đủ sống qua ngày. Vùng quê hắn sống rất thanh bình. Người sống với nhau rất có tình có nghĩa. Nhưng lại rất là nghèo. Và trình độ dân trí lại rất là thấp. Ở cả vùng quê đó chỉ có một hai thằng học cao như hắn. Nên hắn được mọi người cực kỳ tôn trọng. Cứ có công việc gì to tát là hắn lại được gọi về.

Dù bản thân hắn chỉ là một thằng nhóc mà thôi. Con người là vậy, họ nghèo chẳng có gì để lên mặt cả. Trong làng mà họ nào có người học cao là luôn mang ra để mà kheo với họ khác. Hắn là ở trong trường hợp đó.

Mỗi lần về quê lại được hết nhà này đến nhà khác tiếp đón thật là chu đáo. Thường mổ gà giết vịt mà đãi hắn. Nhà nào có con gái đều muốn hắn để ý đến con gái họ. Có thế thì mới thoát khỏi cảnh chân lấm tay bùn được. Nhưng hắn chẳng để ý gì đến bọn nhà quê đó cả.

Hắn nghèo nên trong cả mấy năm trên trường đại học hắn chẳng có một mảnh tình vắt vai nào cả. Vì làm đủ tiền để mà mời một đứa con gái nào đi ăn hay xem phim chứ. Hắn chỉ cắm đầu cắm cổ vào mà làm việc. Với mong muốn là làm cho bố mẹ bớt khổ đi một chút.

Để ông bà già không phải lo lắng cho hắn mà nuôi mấy đứa em vẫn còn nhỏ. Nhà quê thế cho nên thường rất đông con. Người anh hay chị cả thường phải lo lắng cho các em. Và thường phải thôi học để làm việc mà cho em đi học. Hắn là một trường hợp hiếm hoi vì vẫn còn được học đến tận đại học này. Mà không phải bỏ giở giữa chừng.
Câu chuyện của chúng ta sẽ được bắt đầu tiến hành ngay bây giờ. Hôm nay cũng như mọi lần hắn lại được gọi về quê. Dù chẳng thích thú gì nhưng mà hắn vẫn phải về. Không về không được vì dòng họ mình mà. Ở thôn quê tính dòng họ là rất cao.

Rất miễn cưỡng hắn đành phải bỏ giở buổi dạy chiều nay mà đi về nhà. Một buổi dạy là mất toi gần 50 nghìn chứ ít ỏi gì nữa. Lại còn phải bỏ ra đến tận gần trăm để mà bắt tàu về quê nữa chứ. Xót hết cả ruột. Thế nên hắn mang khuôn mặt ủ rũ để lên tàu về quê.

Nhà hắn rất xa Hà Nội thế nên hắn chỉ thức được chừng có nửa tiếng thì đã nằm gục ra ngủ từ lúc nào rồi. Nằm thiu thiu ngủ bât chợt hắn thấy động ở bên cạnh. Hóa ra tàu đã đến một ga mởi và bây giờ đang có khách lên khách xuống. Chỗ hắn lúc trước ngồi chỉ có một mình hắn mà thôi.

Nhưng giờ đây có một cô gái ngồi xuống. Uể oải hắn ngửa cổ lên nhìn. Với ánh mắt ngái ngủ hắn chỉ nhìn thoáng qua hình ảnh cô gái. Gật đầu chào một cái rồi hắn lại gục đầu xuống để mà ngủ tiếp. Hắn chỉ nghe loáng thoáng thấy cô gái đó chào hắn một câu gi đó. Như có gọi tên hắn thì phải.

Nhưng mà buồn ngủ quá nên hắn chẳng thể nào nghe ra cho rõ được. Một lúc lâu sau khi đã ngủ một giấc cho đã rồi hắn mới tỉnh dậy lại được. Nhưng hắn lại thấy ở vai mình nặng nặng. Quay sang nhìn nhưng mắt vẫn mờ mờ ảo ảo. Hắn phải lấy tay dụi mắt đi mới có thể nhìn rất rõ được.

Hắn nhìn lại thì mới nhận ra đó là cô gái lúc nãy lên ngồi cùng chỗ với hắn cũng đang ngủ gục. Và cô nàng lại còn đang gục đầu vào vai hắn mà ngủ ngon lành nữa chứ. Dù đang rất mỏi hắn cũng chẳng dám cựa mình một cái cho thư giãn.

Vì hắn sợ làm cô gái tỉnh ngủ. Chẳng còn buồn ngủ chút nào nữa. Hắn ngồi một mình suy nghĩ cho tương lai. Bây giờ hắn chẳng biết sẽ sống tiếp tục sao đây. Khi mà hắn chưa xin được việc. Dù đã tốt nghiệp đến gần nửa năm nay rồi. Thật là khó khăn để mà xin được một việc làm cho phù hợp với sở thích và ngành học của mình.

Dù hắn tốt nghiệp bằng không đến nỗi nào. Nhưng mà đi xin bất cứ đâu cũng chẳng thể nào xin được. Các công ty đều hẹn hắn nhưng không thấy có phúc đáp gì cả. Càng nghĩ hắn càng thấy tương lai của mình mờ mịt biết bao. Nhất là đến từng tuổi này rồi mà chẳng có mối tình nào vắt vai cả. Cuộc sống quá khó khăn làm cho hắn chẳng có tâm trí nào để mà tìm bạn gái cả.

Càng nghĩ càng nản biết bao. Hơi thở của cô gái cứ đều đều bên tai hắn. Hắn nhìn xuống chỉ mong được một giấc ngủ không cần suy nghĩ chút nào như cô bé này cả. Mấy sợi tóc rũ xuống mặt làm che mất khuôn mặt cô gái.

Nhìn thoáng qua thấy khuôn mặt cô gái có nét gì đó tương đối quen thuộc của hắn. Rất là lạ là sao hắn lại có cái cảm giác quen thuộc đến thế nhỉ. Tò mò muốn biết xem có đúng là người quen của mình không.

Hắn lấy tay vén nhè nhẹ mái tóc đang xõa xuống mặt của cô gái. Khuôn mặt xinh xắn được để lộ ra. Những nét quen thuộc mà hắn hình như vẫn nhớ mang máng. Nhưng mà hắn không biết đó là ai. Cúi xuống thật gần hơn nữa để nhìn thật kỹ cô gái.

Hơi thở đều đều của cô gái vẫn thoát ra từ đôi môi đang mỉm cười. Hắn chắc rằng cô gái đang mơ thấy một giấc mơ nào đẹp lắm đây. Nên mới vậy.

Đầu hắn bây giờ đang ở sát gần khuôn mặt khá là dễ thương của cô gái. Hơi thở từ miệng cô nàng tỏa ra thật là thơm mát. Tạo cho hắn một cảm giác thật là dễ chịu biết bao nhiêu.

Một cảm giác thư thái lan tỏa khắp thân thể hắn. Hắn cúi thật sát hơn nữa để lấy hết những luồng khí thoát ra từ miệng cô gái. Không hiểu từ lúc nào hắn đã vòng tay ra ôm ngang lấy người cô gái. Để cô dựa hẳn vào trên vai hắn mà ngủ thật ngon lành. Không hiểu động tác của hắn có gì tác động đến cô không.

Khi mà bất chợt cô nàng cựa quậy ngỏng đầu lên, mở mắt ra. Hắn không để ý đến hành vi bất thường này của cô. Làm cho khi cô ngẩng đầu lên thì mặt hắn đang ở ngay sát mặt nàng. Làm cho một tình huống khá là ngượng ngùng cho cả hai. Môi của cả hai chạm vào nhau.

Dù là rất nhanh hắn ngẩng lên còn cô gái nằm thụp xuống nhưng nó cũng làm cô gái đỏ hết cả mặt. Nhìn vẻ ngượng ngùng của cô càng đáng yêu hơn nữa. Hắn rối rít xin lỗi:
- Cho tôi xin lỗi. Tôi không cố ý.
Cô gái có vẻ vẫn còn rất là ngượng ngùng nên chẳng nói gì cả. khuôn mặt cúi gằm xuống nhìn xuống sàn tàu.

Lấy tay sao đầu cho đỡ ngượng, hắn nói ấp anh ấp úng xin lỗi lần nữa. Lần này thì có hiệu quả. Khi cô gái lên tiếng. Chắc là cô đã hoàn hồn lại rồi. Nhưng mà con gái có khác rất khéo léo. Chẳng đề cập đến một tiếng tình huống đó.
- Anh thức rồi sao. Lâu chưa vậy.
Cô ấy đã chẳng muốn đề cập đến nữa. Thì hắn cũng vậy. Thế nên phải tạo ra một câu chuyện nào đó để mà cho qua.
- Tôi mới thức, thấy cô vẫn ngủ nên tôi chẳng dám đánh thức.
Cô gái nghe vậy định trả lời nhưng bất chợt nhìn xuống vai. Cũng nhìn theo ánh mắt của cô. Hắn thấy tay mình vẫn vòng sang phía cô gái. Và bây giờ đang để gần sát eo nàng. Hắn rút thật nhanh tay về và lại xin lỗi làn nữa.
Và cũng như vừa rồi. Cô gái vẫn là người thóa mắc câu chuyện khó khăn.
- Sao anh cứ xưng em tôi mãi vậy. Em ít hơn anh đến 4 tuổi cơ mà. Em năm nay mới 20 thôi mà.
- Sao cô biết tuổi của tôi vậy. Hắn rất thắc mắc và ngạc nhiên vì tại sao cô gái lại có thể nói chính xác tuổi của hắn vậy, vì nếu nhìn ngoài thì chỉ có thể nói hắn hơn cô chỉ tầm mấy tuổi là đúng. Nhưng sao có thể nói chính xác như vậy.
- Sao lại biết tuổi của tôi vậy.

Cô gái có vẻ không truyen sex lòng với cách xưn hô đó của hắn.”” Sao anh vẫn cứ tôi tớ mãi vậy. Nói thế em ngại chết được. Anh là anh mà. Anh tên là Trường đúng không/”
- Sao em lại biết tên anh vậy. lần này thì đúng là hắn ngạc nhiên đến tột độ. Vì cô nàng nói tên hắn chính xác đến thế chứ. Vì hắn có mang thẻ trước ngực đâu cơ chứ.
- Bí mật. Anh đoán thử xem nào.
- Anh chỉ thấy em quen quen. Hình như là đã gặp rồi. Nhưng anh chẳng tài nào nhớ ra được đã gặp em ở đâu cả.
- Thế sao em vẫn nhớ hả? Chắc anh chẳng để ý gì đến cái cô bé xấu xí này đâu. Thế nên anh mới kl nhớ chứ gì.
Câu nói đó làm cho hắn khó xử quá. Vì quả thật hắn chẳng tài nào nhớ ra cô bé dó là ai cả.” Không em đẹp lắm. Nhìn khuôn mặt này rất là dễ thương.”
Hắn vừa nói vừa nhìn đăm đăm vào khuôn mặt đang đưa lên nhìn hắn. Bắt mặt ánh mắt của hắn làm cho cô gái đỏ mặt mà quay đi.
- Anh làm gì mà nhìn em dữ vậy. Làm người ta đỏ hết cả mặt đây này.
- Anh xin lỗi. Chẳng qua một phần em quá dễ thương. Phần còn lại là anh muốn nhìn em thật kỹ để khắc sâu vào tâm trí. Để qua đó xem bộ óc nó có hoạt động xem xem em là ai.
- Anh quên nhanh thế hả. Mới gặp nhau có cách đây chưa đầy tháng mà anh đã quên em rồi sao.

Cô gái đã gợi ý đến vậy mà hắn vẫn chẳng thể nào mà nghĩ ra được đây là ai. Hắn lục lọi mọi góc ngách trong cái mớ hỗn lộn mà chẳng thể nào nhớ ra nàng là ai. Chỉ biết rằng hắn chỉ biết là đã thấy cô ả rồi. Và hình như chưa lần nào nói chuyện với nhau thì phải.
- Anh thật chẳng thể nhớ nổi tên em. Mặc dù cảm thấy là em rất quen thuộc. Nhưng mà chẳng thể nào nhớ nổi. Chắc là già rồi nên nó thế đây mà.

Cô gái bĩu môi ra vì câu nói của hắn” Già rồi, anh làm bộ là mình già lắm vậy sao. Nói thế chẳng hóa ra em cũng già rồi sao. Vì em chi kém anh có vài tuổi thôi à”
- Không em vẫn trẻ lắm. Vì xinh đẹp dễ thương như em thì làm sao mà già được chứ. Em nói cho anh biết em tên gì đi. Và sao em biết anh thế hả.

- Vì câu khen của anh em nói cho mà nghe. Em là Anh- Phương Anh. Em cùng làng với anh đó. Bây giờ đã nhớ ra chưa hả.
Cùng làng ư. Điều đố làm hắn thấy khá là lạ. Làng hắn có cô bé xinh xắn thế này sao. Hắn thử nghĩ xem xem có đúng không.

Lần này dữ kiện em cung cấp cho hắn rất là chính xác. Thế nên hắn đã có thể biết được đã gặp em ở đâu. Hắn reo lên như trẻ con thấy mẹ đi chợ về.
- Anh nhớ ra rồi. Có phải em là người họ Lưu không.
- Đúng rồi. Anh bắt đầu nhớ ra rồi đấy. Thế anh có nhớ là đã gặp em ở đâu không hả.
- Anh bây giờ thì nhớ chứ. Lần ấy làng mình có hội nên cả anh và em đều phải ra đình. Hôm ấy anh gặp em mà. Em còn đánh rơi mấy thứ. Và anh cúi xuống nhặt hộ nữa chứ.
Anh truyen sex lòng ra mặt vì hắn đã nói đúng được từng tình tiết của cuộc gặp gỡ của cả hai. Nàng mỉm cười thật tươi làm hiện ra hai cái núm đống tiền trên khuôn mặt bầu bĩnh của em. Làm cho khuôn mặt đã dễ thương càng rạng rỡ và dễ nhìn hơn biết bao nhiêu.
- Phương Anh này. Em đang học đâu thế hả?
- À em đang học ở trường khối kinh tế. Anh ra trường rồi đúng không?
- Ừ sao mà em biết rành về anh quá vậy.
- Có gì đâu chẳng qua là anh rất nổi tiếng ở nhà đó. Nên ai cũng đem anh ra làm gương mẫu cả. Nên em chẳng khó gì để mà có tin tức đầy đủ về anh.
- Em cứ nói quá chứ anh thì có gì mà nổi tiếng hả. Nhà anh chẳng giàu có gì so với các gia đình khác trong làng. Thế nhà Phương Anh ở đoạn nào vậy. Để có gì anh đến em chơi.
- Nhà em ở cạnh nhà này này….. Nhà bác anh đấy.
Cả đoạn đường còn lại thật là vui vẻ biết bao nhiêu. Vì hắn được nói chuyện với một cô bé thật là đáng yêu biết bao nhiêu. Mà nói chuyện cũng rất là hợp nữa. Lần đầu tiên hắn nói chuyện với cô gái nào như vậy cả.

Bọn con gái trước kia hắn gặp chỉ được dăm câu thì hết chuyện. Còn Phương Anh thì hắn nói mãi chẳng hết chuyện. Và cô gái cũng lắng nghe chăm chú. Có cả hai lên đoạn đường trôi sao mà nhanh thế. Hắn muốn kéo dài để mà nói chuyện được càng lâu càng tốt với cô bé. Nhưng đã đến lúc xuống ga rồi.
Vẫn muốn nói chuyện với nàng nên hắn cùng Phương Anh đi bộ về tận đầu làng. Ở đây cả hai chia tay. Trước khi mỗi người đi mỗi ngả hắn nói với cô bé:
- Phương Anh tối em có rảnh không vậy.
- Có anh ạ. Về nhà có khi ngày thì rảnh thôi. Chứ tối thì chẳng bao giờ em có chuyện gì cả. Có chuyện gì không anh?
- À tối anh định sang em chơi mà. Nói chuyện em anh thấy hay lắm. Nên muốn sang nhà chào cô chú rồi vào nhà em cho biết nhà. Có tiếp anh không đấy. Hay là sợ anh nào đấy biết hả cô bé.

Phương Anh véo hắn một cái thật mạnh vì cái tội cứ dám gọi nàng là cô bé. Ngay trên tàu mấy lần hắn đã bị nàng cảnh cáo rồi nhưng mà vẫn không chừa.
- Không được gọi thế nữa nghe không. Tối nay em ở nhà. Em rất vui nếu anh đến nhà em chơi. Bố mẹ em mà biết anh đến chơi thì cũng rất thích cho mà xem. Thế nhé. Tối nhớ đến nhà em đấy. Em đợi. mải chơi mà không đến thì mai em đến tận nhà em gọi cho coi.
- Anh sẽ đến mà. Yên tâm đi. Khoảng 7 rưỡi nhé. Thôi em về đi. Anh cũng di về nhà đây.
- Vâng anh về.

Phương Anh quay bước đi khuất rồi hắn mới quay lại để đi về nhà mình. Về lần này thực ra chẳng có việc gì quan trọng cho lắm. Làm cho hắn rất lấy làm tức giận. Cũng may là hôm nay còn gặp cô bé Phương Anh thế nên đỡ đi phần nào. Chỉ là một cái chuyện con con mà cũng phải gọi hắn về.

Hắn đã phải nói là lần sau không được vô cớ gọi về như vậy. Vì hắn có rất nhiều việc. Bố mẹ hắn cũng ừ thôi. Nhưng hắn biết rằng chắc truyen lam tinh hay khó có khả năng ấy lắm. Vì họ rất tự hào về thằng con này. Một buổi chiều trôi qua thật vô nghĩa. Hắn chẳng làm được một việc gì cả. Hắn còn phải ở nhà thêm hai hôm nữa mới đi được. Cũng may là thứ bảy và chủ nhật. Nên hắn cũng chẳng có buổ dạy thêm.
Cơm tối xong bất chợt bố mẹ hắn đề cập đến một vấn đề mà thực tình hắn chưa hề để ý đến.
- Trường này. Bố có chuyện này cần nói với con. Con cứ nghe bố nói xong rồi hẳng nói lại nhớ.
Thế là bố mẹ hắn cứ thao thao bất tuyệt mà nói.” Bố thấy con cũng đã lớn rồi. 25 tuổi rồi còn đâu nữa. Bây giờ bố mẹ muốn con gặp mặt một cô gái. Con xem có đồng ý không, Nếu được thì đề bố mẹ đặt vấn đề với nhà họ. Con cũng biết cô bé này đấy. Đó là con nhà chú An. Năm nay nó 18 rồi. Học hết phổ thông đồng thời rất chăm chỉ.

Con đi suốt ngày lên bố mẹ muốn có người đỡ đần giúp đỡ. Vậy nên bố mẹ nói như vậy xem ý kiến của con thế nào. Bố mẹ cũng không muốn ép con mà muốn con làm theo sở thích. Con nghĩ thế nào hả”:

Bất chợt bị đề cập đến làm hắn chẳng biết phản ứng như thế nào cả. Bố hắn thì cứ giục loạn lên. Không biết từ chối thế nào cho phải đây. Một ý nghĩ thoáng qua đầu giúp hắn tháo gỡ khúc mắc này.
- Con thật lòng mong bố mẹ đỡ vất vả. Nhưng mà con đã có người yêu rồi bố ạ.
- Con có người yêu rồi. Sao chẳng bao giờ thấy con nói gì hả. Thế nó là người như thế nào vậy.
- Cô ấy năm nay 20 tuổi. Người xinh xắn đáng yêu. Tính cách cũng rất tốt. Cô ấy đang học đại học trên Hà Nội.
Hắn đề cập ở đây là Phương Anh. Hắn phải có người mà đưa ra để đối phó với ông già chứ lị. Bố hắn nghe hắn nói rất tâng cô gái lên thì cũng gật gù. Nhưng ông vẫn nói:
- Con lớn rồi. nên bố cũng tin con có con mắt nhìn người và cách đánh giá người chính xác. Nhưng bố vẫn muốn con đi gặp con nhà chú An. Có thế con mới so sánh được chứ. Đến lúc đó thì tùy con quyết định. Bây giờ đi luôn có được không con.

Tối nay hắn có hẹn với Phương Anh rồi còn đâu. Nên phải thoái thác mới được.
- Để mai đi bố. Con còn cả hai ngày liền ở nhà cơ mà. Nên nhiều thời gian lắm. Lát nữa con sang nhà bác cái. Lâu lắm rồi con cũng chẳng sang đó vì không có thời gian. Nên con muốn sang đó chơi. Bố có đi với con không?
- Bố không đi đâu. Hôm nay mệt lắm bố chỉ muốn ở nhà thôi. Thế thì con đi đi rồi về cho sớm. Mai sang nhà chú An cũng được mà.
- Vâng con đi đây.

Hắn nói xong liền đi ngay. Chẳng ở lại làm gì không lại bị nói cái gì đó thì chết. Bây giờ vẫn còn khá sớm. Mới có bảy giờ kém. Thế nên hắn đến nhà bác mình một lát. Nhà ông bác này cũng đã ăn cơm xong rồi. Thấy hắn vào là mứng lắm. Cả mấy anh em chỉ có mình hắn là học hành tấn tới nhất. Thế nên trong họ ai cũng quý hắn. Đặc biệt là mấy anh em ruột cùng bố hắn.

Bác hỏi han hắn đủ chuyện. Hắn cũng trả lời qua loa cho ông truyen sex lòng. Nói chuyện có ít mà đã thấy gần 8 giờ rồi. Nên hắn đứng dậy bảo phải sang nhà mấy thằng bạn cái. Ông bác cũng chẳng giữ hắn lại mà hẹn mai sang chơi ông mời cơm. Hắn ra đến cổng thì ông gọi lại bảo:
- Trường này cháu học Y ra đúng không?
- Vâng ạ. Có gì không bác.
- Chẳng là chị Hoa đứa con lớn nhà bác. Năm nay nó thi trường y của cháu. Nhưng mà có nhiều chỗ học chưa chắc. Thế nên bác muốn nhờ cháu giúp chị một chút có được không?
- Cũng được bác ạ. Nhưng mà bác biết đấy cháu dạo này đi làm trên Hà Nội nên chẳng mấy khi về làng đâu. Vì thế cháu sợ không có nhiều thời gian cho chị ấy.
- Bác cũng biết là cháu rất bận. Thế nên bác đang định cho chị ấy lên Hà Nội ôn một tháng sau khi thi mà. Nên cháu cứ trên đó mà bảo chị. Có được không cháu?
- Vâng được bác ạ. Bác cứ đưa chị ấy lên còn cháu giúp gì được cho chị Hoa thì cháu sẽ giúp hết sức.
- Bác cảm ơn cháu trước. Chăm sự nhờ cháu. Mai bác sẽ sang nói với bố mẹ cháu về việc này. Cháu đi cẩn thận nhớ.
- bác cứ vào nhà đi. Đây là làng mình chứ xa lạ gì đâu mà. Mà ở làng mình cháu quen hết cả mà. Nên sợ gì chứ.
Ông bác tiễn hắn ra tận cổng trước khi đóng cửa còn cầm tay hắn mà bảo hắn giúp. Hắn cứ phải gật đầu thôi vậy. Không thể nào từ chối được. Mà tiền chắc chắn cũng chẳng được xu nào. Thế này thì chết.
Hắn được Phương Anh chỉ dẫn nhà cẩn thận lắm rồi. Nên tìm nhà cái là ra ngay. Đến trước cửa thì đang là 8 giờ kém có 5 phút. Hắn gọi cửa. Từ trong nhà đã có tiếng thưa:
- Anh Trường à. Đợi chút em ra ngay đây.

Hắn chẳng phải đợi một chút nào cả. Cửa được mở ra luôn. Người ra mở chẳng ai khác mà là Phương Anh. Nhưng hắn thấy lạ chút nữa chẳng nhận ra. Nàng đang mặc một cái áo cộc khá ngắn và mỏng làm hiện ra mờ ảo thân hình đầy đặn của em. Hắn di qua cổng còn Phương Anh đóng cửa lại. mùi hương từ mái tóc của nàng phả vào mũi làm hắn thấy thật là sảng khoái. BIết trong nhà đang có người nhìn ra ngoài nên hắn chẳng dám nhìn mãi được.

Đành phải quay người nhưng vẫn cố liên tưởng đến thân hình của Hoa. Cô bé đóng cửa xong thì mời hắn vào nhà. Trong nhà có tất cả gia đình Hoa. Nhà nàng đúng là đột xuất ở vùng nông thôn, Vì có đúng hai con.

Đành phải quay người nhưng vẫn cố liên tưởng đến thân hình của Hoa. Cô bé đóng cửa xong thì mời hắn vào nhà. Trong nhà có tất cả gia đình Hoa. Nhà nàng đúng là đột xuất ở vùng nông thôn, Vì có đúng hai con.

Vào đến nhà Phương Anh giới thiệu tôi. Nhưng hình như điều đó là thừa hay sao ý vì nhà em cũng biết tôi rồi. Còn tôi cũng biết qua bố mẹ em. Vì đã biết nên cũng không đến nỗi ngượng ngùng lắm để mà nói chuyện với bố mẹ Phương Anh. Hai người cứ hỏi tôi về chuyện học hành và làm việc trên Hà Nội. Họ còn nhờ tôi giúp đỡ Phương Anh nữa chứ, tôi cứ ầm ừ cho qua chuyện đi.

Ở nhà chật vanh vanh thế này muốn nói chuyện riêng với cô bé cũng khó. Nên đành phải đi chỗ khác mới được. Nên xin phép bố mẹ nàng rủ Phương Anh đi có chút chuyện. Họ tin tưởng tôi tuyệt đối nên chẳng có một chút nghi ngờ nào cả. Đồng ý ngay. Cô bé Phương Anh cũng chẳng phản đối. Tôi đứng dậy đi thì em cũng đi theo.

Rời khỏi nhà Phương Anh tôi đang nghĩ xem nên đi đến đâu để mà nói chuyện cho nó yên tĩnh nhỉ. Nghĩ mãi chẳng ra được. Phương Anh tiến lại gần đi song song với tôi.
- Anh nghĩ gì mà lại im lặng thế hả?
- Anh đang nghĩ xem có chỗ nào yên tĩnh không để nói chuyện với em. Nhưng mà nghĩ mãi chẳng ra. Anh có nhiều truyện cần nói với em.
- Tưởng gì hóa ra chuyện này. Anh cứ đi theo em.
Phương Anh nói xong liền nắm lấy tay hắn mà kéo đi. Em đưa hắn ra đình. Nơi này có một cái nhà nhưng hình như chẳng có ai ở thì phải. Cửa khóa nhưng mà nàng lấy trong người chìa khóa rồi mở cửa. Trước ánh mắt tò mò và thắc mắc của tôi em đẩy tôi vào rồi khép cửa lại.
- Anh thắc mắc tại sao em có thìa khóa ở đây à.
- Ừ anh không hiểu tại sao em lại có chìa khóa của đình.
- Anh không biểt ông em trông đình hay sao. Hôm nay em cùng ông ra đây nên có cầm thìa khóa. Không ngờ lại có lúc dùng đến.
Hắn đã hiểu nguyên nhân tại sao. Nên đưa mắt nhìn quanh quanh. ở dây có một bộ bàn ghế và một cái giường. Hình như thi thoảng cũng có người ngủ lại hay sao đó.
- Ở đây khi nào có hội làng khách ở xa về thì ngủ lại thôi. Còn bình thường ra cũng chẳng có người đâu. Anh ngồi xuống đi. Làm gì mà đứng mãi vậy hả.




http://hoangcungteen.com/truyen-sex/new/nhom-truyen-a/ao-mong.html

Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012

truyện làm tình hay tu nữ quỳnh mai

Nắng sao mà gắt thế, gần như đốt cháy cả da ăn cả thịt, ngay cả cái gió thổi cũng nóng hơn thường lệ so với mùa này năm ngoái. Ở vùng đất thượng tầng đây, ai cũng phải chịu vậy, không riêng gì nàng. Quỳnh Mai khệ nệ xách một thùng nước đã biến nhiệt thành ấm áp (do để ngoài nắng) đi thẳng vào hậu viện. Nàng lui cui tưới những đóa hoa hồng đã ủ rũ oằn cả cuống xuống trong chúng phát tội. Công việc này hầu như nàng hàng ngày trong suốt mấy tháng qua - một công việc mà đối với nàng chẳng ưa thích gì. Nhưng nếu không làm việc này thì biết làm việc gì đây. Ở đây chán chết đi được, không TV phim ảnh, không chợ búa ồn ào, không vui chơi cuối tuần, hoặc du ngoạn những buổi chiều khi hoàng hôn ngả màu ... Ngoài những buổi học giáo lý dài lê thê lết thết ra, đọc kinh là món ăn nhàm chán mà nàng phải ăn hàng ngày. Nàng không phải là người thích đọc kinh nhưng phải chịu thôi, ai ở đây cũng vậy không riêng gì nàng; Coi như đây cũng là niềm an ủi duy nhất của nàng suốt mấy tháng ngày qua. Nào là kinh sáng, kinh chiều, kinh tối kể cả kinh trước khi đi ngủ, hay kinh lúc thức dậy. Ngày nào cũng giống như ngày nào, như một cổ máy xoay đều không phân biệt nắng mưa, riết rồi Quỳnh Mai cảm giác mình như mình không phải là chính mình. Là một cái máy radio, đúng giờ thì phát thanh, hết giờ thì đi nghỉ. Cuộc sống cứ thế lại trôi qua như một dòng sông không có lưu triều, chỉ dậm chân tại chỗ.

Tiếng la cáu gắt của Sơ già phó viện vọng ra từ phòng trong, giọng bà có vẻ đanh đá, "Mai à, tưới nhanh, mau dọn cơm cho các Thỉnh sinh khác, trời tối tới nơi rồi". Ở đây trưởng viện là cao nhất, kế đến là bà, vì trưởng viện bận rộn với nội vụ liên lạc hoặc họp mặt với các Dòng tu khác nên phó viện cai quản mọi thứ trong Tập viện. Ai ai trong viện cũng có vẻ không thích bà mấy chứ không riêng gì Quỳnh Mai, nhưng cũng nhờ bà mà trên dưới nề nếp quy luật trở nên rõ ràng. Kẻ bề dưới như nàng rất e nể sợ. Tiếng hối thúc của bà làm nàng thêm bứt rứt. Nàng cũng vất vả lắm chứ, nào có muốn bê trễ chuyện chi. Mồ hôi lấm tấm rịn lên trên trán nàng, thấm ra cả lưng đủ biết cái cực cộng cái nóng nó đang hoành hành nàng. Ngước mặt lên trời, tay quệt trán, nàng nheo mắt lại, đôi mắt nai của một người con gái mới lớn hồn nhiên; Nàng hít một hơi dài rồi thở phì ra hai bên cánh mũi. Ngán ngẫm quá! Nàng đáp lại vị Sơ già một cách có lệ: "Dạ, con làm nhanh!", rồi nàng thong thả tưới luôn thùng nước cuối cùng trước khi trở vào trong.

Đã hơn hai năm rồi nàng được người nhà đưa đến Tập viện này để tu học làm Sơ, nàng chỉ vui được sáu tháng đầu vì sáu tháng này nàng được đi đây đi đó với viện trưởng, biết được cái này cái kia, ăn được trái kia trái nọ và thông hiểu chút ít ở các vùng nàng đi qua, công việc của nàng chỉ vỏn vẹn phụ bà khiêng xách những thứ cần thiết. Những ngày kế tiếp sau đó của nàng là những ngày chính thức nhập học. Cuộc sống kính cổng nghiêm khắc mà lúc nào cũng tiếng kinh cầu, lời giảng dạy, giáo điều, qui luật và qui luật đã làm nàng chán lên tới cổ. Biết sao, người ta nhận nàng vào đây cũng bởi gia đình nàng danh giá, có tiếng tăm, được cho là một gia đình liêm chính, đạo đức từ tâm, và người ta cho nàng là một nhân tuyển thích hợp cho đạo giáo sau này. Nào ai có ngờ rằng, đứa con của họ, đứa con của giáo xứ không phải là một người thực sự có Ơn gọi như người ta lầm tưởng. Đâu có ai ngờ rằng nàng đã bao lần muốn bỏ trốn đi nơi khác cho rãnh nợ, cho nhẹ cái thân, để sống như một người dân thường thoải mái tươi vui mà nàng vẫn hay ao ước, nhưng ao ước thì vẫn là ao ước không thể thực hiện được, nàng bây giờ là một kẻ tu hành xa lánh trần tục. Đành cam chịu thả đời lục bình của nàng trôi theo dòng sông chưa biết đi về đâu.

Nàng tự tại với chức vụ của mình chỉ được hơn 1 năm, ý nghĩ xuất tu lại trở lại với nàng. Nhất là mỗi khi nàng được tin mấy đứa em họ và bà con láng giềng nối gót nhau lên xe hoa về nhà chồng. Nàng lại ray rức cho số phận của mình. Nhiều lúc nàng mạnh dạn định tỏ lòng mình ra cho viện trưởng hiểu, nhưng rồi nàng lại do dự khi thấy mặt của phó trưởng có vẻ hăm he thành kiến với nàng. Rồi lại thôi. Cam chịu tiếp. Nhưng không chừng ở lại đây, ở như vậy mà tốt cho nàng hơn. Giả dụ như nàng có dám thố lộ điều bí mật này ra, nếu như người ta đồng ý cho nàng xuất tu, thì nàng phải tính sao cho cuộc sống sau này. Bao năm học ở đây ngoài những môn Thần học, Giáo lý ra người ta chẳng dạy nàng một thứ nghề nào trong tay, thế thì lấy gì mà sống. Gặm đất ăn à ? Hoặc chẳng lẽ phải trở về gia đình để cầu xin ăn bám, hay cưới quách thằng nào có tiền cho xong đời con gái. Thế giới này phức tạp quá, chưa kể, gia đình nàng sẽ đối xử với nàng ra sao một khi họ đã quyết tâm ép nàng vào con đường làm tu nữ vì mỗi lý do tạo dựng danh giá cho họ... Nàng thật sự không hiểu rõ, con đường nàng đang đi là do Chúa chọn cho nàng, một ơn Kêu gọi nào đó người ta thường bảo với nàng hay chỉ là một ý tư riêng nào đó mà gia đình nàng và xã hội chọn cho nàng. Thiệt khổ sở ! Chưa tính, nếu lỡ các Sơ vì một lý do nào đó không cho nàng xuất tu thì nàng phải sống làm sao những ngày kế tiếp khi biết vết nhơ về nàng nàng đã hiện thân ràng ràng ra trước mắt họ; Có thể họ sẽ luôn "rình mò" mọi hành động của nàng từ đó trở về sau. Họ sẽ sợ nàng làm mất đi danh giá của Giáo hội, của Dòng tu!

Nơi nàng sống là một quảng trường nhỏ có nhiều phòng học, còn gọi là "Nhà kín" dùng cho các tu nữ như nàng ở và học; họ còn gọi là "thỉnh sinh" sau ngày mãn khóa sẽ được làm Sơ. Nhà kín đó được xây cất từ lâu đời mà nàng không rõ là bao lâu vì trông nó rất cổ kính uy nghi, và đương nhiên là rất cũ kỷ. Chung quanh Nhà kín là các nhà lưu trú cho các học viên, và giành cho nữ tu tập hợp về từ các nơi khác, và một căn nhà nguyện bằng tranh nằm bên cạnh một ngọn đồi với những khu vườn cây ăn trái do các Sơ ở đây chịu khó trồng trọt. Cũng rõ là nơi đây rất ít cư dân; ngoài những thầy dòng và giáo sĩ , giáo dân sống gần đó thì chẳng có ai khác cả. Nhờ vậy mà ai nấy cũng thân quen nhau như một gia đình; hoặc như có bất kỳ ai khác vào viếng họ đều nhận ra ngay. Những người giảng huấn ở đây rất nghiêm khắc, họ gồm các nữ tu già truyền giáo Kinh thánh cho trường nữ. Họ còn gọi là các Sơ - Các Sơ "khắc khe" xấu xí nàng thường gọi họ như vậy mỗi khi nàng bị trách phạt, hay những khi nàng bị réo rắc hàng chuổi kinh lê thê lòng thòng mà nàng đã chán tới cổ - Họ là những người chỉ biết sống cho đạo, hy sinh gần cả cuộc đời này cho nhà thờ với các nổ lực truyền giáo, tạo dựng Dòng tu nữ cho lớn mạnh, nhất là tạo dựng những người như Quỳnh Mai đây. Nàng kính ngưỡng họ với sự hy sinh tận tụy đó, nhưng ghét họ đã kéo nàng đi chung một con tàu nàng không bao giờ muốn tham dự.

Nhớ ngày xưa, Quỳnh Mai đư ợc tiếp nhận làm truyền đạo sinh, làm một nữ sinh từ một nơi xa tới xa đến. Nàng rất hồn nhiên nhí nhảnh, thường hai nô đùa và giễu cợt. Chính nàng cũng thật không ngờ là tánh tình con người quả có thể thay đổi theo hoàn cảnh. Nàng là một trong số những người đó. Thật đã có quá nhiều thử thách khó khăn đã xảy ra nơi này làm cho bao người thất bại trong ba năm học làm tu nữ, nếu như có qua được thời gian thử thách này họ còn phải thêm hai năm thực tập đi truyền giáo khắp nơi, cái đó mới là cái khổ, và khổ hơn hết vẫn là sau cuộc khi họ đã thành vị tu nữ chính thức thì họ sẽ "được" gởi đi các vùng sâu xa phục vụ việc truyền giáo cho nhiều người. Rồi cuộc sống sau đó sẽ đi về đâu, xứ nào hoặc một góc nhỏ xa xôi nào đó ít có bước chân người lai vãng.

Nghĩ tới cuộc đời này của nàng phải gắn liền vùi trong Nhà kín và sau này đời nàng sẽ vất vưỡng nơi chốn nào, Quỳnh Mai ưu tư suy tưởng, nàng bắt đầu có những ích kỷ cá nhân, một điều tối kỵ trong quy luật làm tu nữ. Thầm nghĩ rằng : Với sắc đẹp này của nàng nếu ở ngoài đời chắc hẳn nàng cũng trở thành hạng trung lưu thượng lưu nào đó, hay là một hoa khôi của một tổ chức nào đó hoặc một diễn viên điện ảnh đủ chiếm cảm tình của mọi người, nàng có thể sẽ được một số chàng trai giàu có chức quyền đến quỵ lụy dưới chân nàng để van xin tình yêu. Còn bây giờ, sắc đẹp này để làm gì, thật hoang phí, khi sống trong một nơi hẻo lánh như thế này, hàng ngày phải đối mặt với những vị Sơ không lấy một nụ cười trên môi, sắc đẹp dù có theo năm tháng rồi sẽ phai như các cụ Sơ đây, nàng biết vậy, nhưng biết làm sao!

Quả là cuộc sống ở đây của Quỳnh Mai chỉ là một nơi cực hình tạm bợ. Nàng biết một lúc nào đó nàng đợi một dịp thuận tiện nào đó, hoặc một cơ hội hiếm hoi nào đó, không biết đến bao giờ, để cho nàng vượt bỏ tất cả, trút bỏ tấm áo trắng tu nữ của nàng ra, để đón chào một cái thế giới bên ngoài thật mới mẽ sinh động, bởi chính nàng không hề muốn hiến dâng cuộc đời để đeo đuổi mục vụ cho một lý tưởng không phải của riêng nàng. Vức bỏ chiếc áo tu nữ cũng là để được tình yêu con người, tình yêu bình thường của trai gái mà nàng thường ao ước, chứ không phải tình yêu thương nhân loại của một vị chân tu đối với bá tánh. Nàng cũng ao ước được hưởng cái vật chất tầm thường mà bao cô gái có được. Một chiếc áo đẹp, một đôi giày mốt mới để sóng bước cùng người yêu, hoặc một chiếc xe đạp để chiều chiều nàng hóng gió trên con đường tráng nhựa thân quen, dưới hàng hoa Đào nở rộ... Hay những giây phút hẹn hò khi nghe lòng rộn rã trái tình yêu chớm nở ... Nói chung, nàng còn lẩn quẩn về những thú vui nhục dục trong tư tưởng khó mà chống chế được xác tín của nàng. Chỉ có nàng mới hiểu!

Song, ba năm học đường dài đằng đẳng của nàng cũng lẳng lặng trôi qua. Bình dị, đơn sơn có thể gọi là tẻ nhạt, nhưng sống sót. Tồn tại. Nàng được giáo hội công nhận chính thức như một cái bằng người ta cấp cho sinh viên khi tốt nghiệp Đại học và nàng được Khấn dòng. Và được xứ lệnh gởi đi thực tập ở một vùng xa xôi mà ngay cả cái tên nàng cũng chưa nghe qua. Nàng biết sớm muộn gì cũng đến ngày này, cũng may là bao tháng qua nàng có chuẩn bị tâm lý trước.

Thời gian đầu thật là khó khăn khi đối chọi với nhiều sự thiếu thốn, cơ cực. Ấy vậy mà nàng cũng vượt qua được cũng như bao lần gian lao nàng lướt đi trót lọt. Sự gian lao ấy đã không làm cho nàng chùn bước, trái lại đã tạo cho nàng một hình thái mới, cổ điển thướt tha, đoan trang kính ngưỡng, tôn sùng, với ít ra đám học sinh của nàng dạy Giáo lý. Nhờ họ mà đã giúp nàng vượt qua tất cả sự thiếu thốn trong cuộc đời của nàng, nụ cười của chúng, cái thơ ngây của chúng ... đã làm nàng sống lại với tuổi ấu thời, tô lên cái trần tục đủ màu sắc trước mắt nàng. Người con gái xinh đẹp ngày nào bây giờ còn đẹp hơn trong trang phục của một vị nữ tu hiền lành. Hiền hơn bao giờ hết từ trước đến nay, điềm đạm hơn, ăn nói từ tốn, bước đi chậm rãi ... Âu cũng là một niềm an ủi chứ! Mọi thứ có vẻ thay đổi hoàn toàn trên người nàng từ đây, chỉ ngoài một ước vọng bí mật cao xa nào đó mà đôi khi trống vắng cô độc nàng có nghĩ đến ... để rồi sám hối lần chuỗi ăn năn mấy ngày liền. Ôi, nàng đang kẹt giữa hai thái cực : thiên nhiên và hoàn hảo, nào ai có hiểu!

Thắm thoát thì nàng đã trải qua gần hai năm thực tập. Chỉ còn vài tháng nữa thôi thì nàng chính thức trở thành một vị Sơ mẫu mực. Ngẫm nghĩ lại cuộc đời này không phải là chỉ có đường cùng. Người dân ở khu này rất tôn sùng nàng như một vị thánh. Nàng rất hãnh diện, cảm thấy mình được nâng cấp giữa những người bình dị. Có thức ăn nào ngon họ cũng nhớ tới nàng. Buổi tiệc nào làm sao thiếu vắng lời cầu kinh của nàng. Đám cưới nào chẳng có nàng đại diện hai bên. Thậm chí những việc quan trọng cần sự quyết định cao cả tối hậu của dân chúng miền này, đều do nàng lãnh sự. Người già thương nàng bởi sự hiếu đạo nhún nhường, người trẻ thương nàng bởi sự hài hòa nhã nhặn, con nít yêu nàng bởi sự hồn nhiên của nàng giống như chúng. Thế nhan sắc nàng không ảnh hưởng gì đến sự yêu thương của họ sao. Một sự sai lầm quá lớn đã xảy ra với nàng, dù sắc đẹp đó được mang trên thân thể của một vị nữ tu. Những kẻ có ý xấu xa với nàng không ít người nhưng thực sự dám hành động chỉ có một. Hắn đã chọn một ngày để bắt cóc nàng.

Hôm đó như thường lệ, Quỳnh Mai mặc chiếc áo trắng Dòng tu nữ rảo bước trên con đường quen thuộc. Sau một chuyến diễn du để rao giảng cho giáo dân chúng miền xa trở về nàng có vẻ thắm mệt, nàng ngồi nghỉ lại bên góc cây ven đường, thình lình có một kẻ đeo mặt nạ lớn con xông ra tập kính nàng từ phía sau. Phản ứng đầu tiên của nàng là giật mình, hô to: "Chúa ơi!...", dây chuỗi trên tay nàng văng xa ... Nàng lồm cồm đứng dậy mới hay có người đang đeo mặt nạ định tấn công mình. Hắn là ai ? Nàng chưa biết. Tên kia không nói gì chỉ dạng hai tay ra chặn con đường trước mặt lại không cho nàng thoát qua. Không khó gì nữ tu Quỳnh Ha đoán ra tên hung đồ kia có ý làm xấu nên hắn mới dấu đi diện mạo, là cướp đường chăng hay một kẻ quen biết nào đó trong vùng này không muốn cho nàng biết mặt? - nàng thoáng nghĩ trong đầu, lýnh quýnh chưa biết phải làm sao phản kháng. Tuy không sợ lắm vì nàng không mang nhiều tiền trên người nhưng nghĩ đến chuyện hắn sẽ cướp thân nàng rùng mình lo sợ. truyen lam tinh hay Cả cuộc đời này của nàng chưa bao giờ nghĩ tới điều này cả. Đối diện với hiện thực oái oăm ở trước mắt, Quỳnh Mai luống cuống định tháo lui nhưng hai chân nàng như chôn chặt dưới đất. Nàng không kịp nói lên tiếng nào, miệng chỉ há hốc, mặt nhợt nhạt, chờ đợi phút giây kinh khủng kia sẽ đến với nàng bằng cách nào.

Tên đeo mặt nạ hầu như có ý xấu này từ lâu nên hắn đã rình và đón Quỳnh Mai hơn 2 tiếng. Từ sau lùm cây, hắn nhảy bổ tới tập kích trên lưng Quỳnh Mai. Nghe động nàng giật mình nép sang mọt bên tránh né. Hắn ta vồ hụt nàng nhưng kịp thời quày người lại nắm lấy vạt áo nàng. Quỳnh Mai vọt người đứng dậy để chạy, nhưng vũ lực của một người khỏe hơn nàng gấp hai đã giựt vạt áo nàng lại. Vạt áo rách toạt. Bờ vai non trắng ngần của nàng lộ ra dưới cặp mắt háo hức của hắn. Quỳnh Mai bất thần vung tay chống trả và lách mình thoát đi, nhưng so với sự nhanh nhẹn của tên cướp thì nàng chậm hơn nhiều. Nàng chỉ kịp la lên tiếng : Đừng! thì hai cổ tay của nàng bị mười ngón tay bấu chặt, bẻ oặt ra sau lưng. Tên cướp xắn tới đẩy sấp nàng về phía trước. Nàng chao đảo nhưng cố vùng vẫy để thoát khỏi hắn, song hắn đã ghì chặt ngang hông nàng, hai cánh tay hắn kẹp chặt hai lấy hai bên. Nàng hô hoán lên: Cứu tôi, có ai ... thì tiếng la dứt bẳn. Đôi môi nàng bị áp chặt bởi một sợi dây thừng tròng ngang miệng, nàng chỉ còn la những tiếng ú ớ trong cổ họng. Tứ chi nàng giẫy nẩy trên mặt đất. Hắn chống trả và chụp lấy đôi chân nàng lại. Nhanh như cắt, hắn tròng luôn sợi dây thừng còn dư quấn quanh cổ tay nàng, rồi vòng xuống cổ chân buộc gút luôn thể. Hành động của hắn nhanh vô cùng, một việc thành thạo theo cách trói bò ở dưới quê, rõ ràng hắn xuất thân từ vùng này.
Mai chớp chớp đôi mắt. Nàng đã tỉnh giấc. Đây là đâu ? Nàng thấy mình mẩy rã rời, đau nhức. Trước mặt ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn cầy le lói. Một vệt sáng nhợt nhạt ở gần bên kia góc phòng. Nàng thấy vài nấc thang. Không khí nơi đây thật ngột ngạt ẩm thấp. Nàng thấy hơi lạnh dưới lưng và ngứa ngáy khó chịu, đưa tay xuống định gãy mới hay cả hai đã bị trói, kể cả chân. Bốn đầu dây được ai móc vào bốn vách tường. Người nào đã trói nàng ở đây, nàng mơ mơ màng màng nhớ lại đã vật lộn với tên đeo mặt nạ và nàng không còn nhớ gì sau đó nữa. Nghe tiếng lách cách của dây xích, nàng giật mình hoảng sợ. Chúa ơi! Hắn bắt mình vô đây để làm gì. Tối quá! Mình đã ngất xỉu bao lâu rồi. Trời bên ngoài chắc có lẽ đã tối. Nàng cố gắng gượng dậy, vừa lạnh vừa đói. Từ sáng tới giờ nàng chưa có hột cơm nào trong bụng, cũng bởi đi cho kịp buổi rao giảng sáng nay. Nhờ vậy mà nàng quên đi cái sợ trong chốc lát.
- Có ai ở đây không ? Bắt tôi để làm gì ? - Nàng thử gọi.
Không có tiếng trả lời.
- Có ai không! Làm ơn ... - Nàng gọi lớn hơn.
Vẫn không một ai trả lời nàng. Nàng giật dây cho bốn cái xiềng sắt khua nhau leng keng. Càng lúc càng mạnh. Mười phút trôi qua, vẫn không một động tịnh ngoài những tiếng nàng làm ra và tiếng gió thổi phù phù thông qua từ vệt sáng. Nàng hơi hoang mang, biết là sớm muộn gì kẻ xấu cũng lộ mặt. Nhưng trong tình cảnh này 1 phút cũng dài hơn 1 ngày. Nàng quỳ xuống, nhớ tới lời Kinh. Nàng lẫm nhẫm đọc. Nhờ vậy mà nàng bớt thấy đói. Nàng đọc kinh không biết bao lâu, mệt lã nàng thiếp đi.

Tiếng lách cách của chìa khóa cửa làm nàng tỉnh lại. Lờ mờ trước mặt vẫn là vệt sáng của cây nến. Cửa mở. Nàng trông thấy đôi chân trần hướng về phía bước tới. Nàng từ từ ngước lên. Khuôn mặt nàng chẳng bao giờ muốn thấy xuất hiện trước mắt nàng. Tên mặt nạ giơ ngọn đèn dầu lên cao để soi mặt nàng. Qua ánh sáng yếu ớt đó, nàng thấy ánh mắt hắn long lanh khác lạ. Trên môi hắn không một nụ cười, bằng phẳng, lạnh lùng.
- Anh là ai ? Bắt tôi để làm gì ? Tôi không có tiền! Tôi là người tu - Nàng cố tình nhỏ nhẹ với, cuối câu nàng nhấn mạnh hai chữ "người tu" cốt để cho hắn thấy sai mà tha cho nàng.
Hắn không trả lời nàng. Giờ cao ngọn đèn để soi cả người nàng rồi quay mặt bỏ đi .
- Anh! Anh! Ông! Ông ... làm ơn trở lại ..., bắt tôi làm gì ... tôi không có gì hết ... thả tôi ra đi ...
Tiếng cửa đóng sầm lại cắt ngang câu nói của Quỳnh Mai. Nàng sụp người xuống, thừ người vẻ thất vọng. Cái đói làm nàng bức rức nhưng cái tù túng bởi bốn sợi dây trói ở cùm tay chân làm nàng càng khó chịu hơn. Tên cướp lại lẳng lặng bỏ đi, vậy là ý gì ? Hắn muốn đánh đòn tâm lý với nàng chăng ? Tại sao hắn không thực hiện ý đồ mà hắn bắt nàng tới đây ngay. Nhốt nàng ở đây có lợi lộc gì cho hắn ? Để hãm hiếp ư ? Nghĩ tới đây, Quỳnh Mai không khỏi rùng mình. Nàng cố suy nghĩ cho ra chuyện, ra lẽ, nhưng đầu óc nàng trống rỗng, kể cả cái bao tử của nàng cũng thế. Cơn đói đang hành hạ nàng. Nàng phải tìm chuyện để làm, sao cho xao lãn cơn đói. Nàng bắt đầu quan sát thật kỹ chung quanh. Căn phòng cao chỉ chừng 2 mét, rộng và dài khoảng 5 mét. Tối. Tường được trát bằng đất sét không sơn phết nên càng tối. Ngoài một cái bàn, hai cái ghế và cái giường cây nàng đang ngồi chẳng có vật dụng gì khác. Đây là căn hầm đúng hơn là một cái phòng. Ngay cả cánh cửa chỉ là một tấm ván kéo qua và dùng dây xích khóa lại. Mười lăm phút trôi qua chống chế với cơn đói mà nàng tưởng dài hơn cả tháng. Nàng nằm dài ra giường, miên tưởng tới chuyện ngày mai, chuyện của tuần sau, và tháng tới. Còn bao nhiêu chuyện cần nàng làm. Bây giờ lại nằm đâỵ Sao cho kịp. Bọn học sinh còn phải trả bài Giáo lý sáng mai nữa, nàng hứa sẽ dẫn chúng đi chơi suối tháng tới, còn gia đình anh Năm có người vợ tàn tật nàng hứa tiếp tay anh gặt lúa cho mùa này. Vụ đám cưới của con ông Sáu nàng còn phải lo ... Bao nhiêu chuyện ... Nàng thiếp đi trong cơn đói ... Tỉnh dậy nàng thấy mắc tiểu khôn cùng. Nhìn quanh chẳng thấy nhà tắm nào, vậy thì tiểu nơi đâu, chẳng lẽ mình phải đi đại ngay tại giường này. Không thể nào! Từ nhỏ tới lớn mình sinh trong một gia đình đàng hoàng lễ nghĩa, làm chuyện "đi" bậy này kỳ chết được. Nhưng nếu không làm chắc chịu không thấu đâu. Nghĩ đoạn, Quỳnh Mai ngồi dậy, bước xuống giường. Sợi dây xích còng vào tứ chi nàng chỉ cho phép nàng đi được hơn hai bước. Nàng ngồi xuống, tìm vào nơi khuất ánh sáng và từ từ trút bỏ chiếc quần trắng ra. Đang giữa chừng thì nàng nghe tiếng lách cách của chìa khóa tra vào ổ. Nàng hoảng hốt nín lại, vội vả kéo quần lên, ngồi trở lại giường. Tên đeo mặt nạ xuất hiện nơi ngạch cửa với hai tay xách hai bên. Một cái như là cái bô dùng cho việc vệ sinh. Một cái dĩa và một cái l y dùng cho cơm nước. Hắn đưa nàng một cái dĩa và ly nước còn cái bô hắn đút dưới đít giường. Hắn hất tay ra hiệu bảo nàng ăn. Dường như hắn không muốn nói chuyện, có lẽ sợ nàng nhận ra giọng của hắn. Vì quá đói, nàng đưa tay đón lấy. Hắn bước lui hai bước, ngồi lên ghế quan sát nàng. Nàng nhìn hắn do dự chưa muốn ăn. Rồi nghĩ sao đó, nàng lại đưa lên miệng ăn. Chẳng biết gì quá đói hay vì đồ ăn hắn nấu cũng không tệ nên nàng ăn ngấu nghiến. Chỉ một thoáng thôi thì hết. Ăn xong, nàng đặt dĩa xuống giường. Bưng ly nước uống một nửa. Hắn từ từ đứng dậy, bước tới hai bước, cằm lấy dĩa và quay mặt bỏ đi. Quỳnh Mai nhìn theo, bất giác nàng phải thốt lên để mong hắn trở lại:
- Xin lỗi anh... Cám ơn anh. Thức ăn ngon lắm.
Hắn không màng quay lưng lại, chỉ khẻ gật đầu, rồi bước đi.
- Cho tôi hỏi anh tên chi. Tôi tên Quỳnh Mai. Tôi đến đây hơn nửa năm rồi. Anh biết tôi chứ.
Hắn vẫn không trả lời. Chỉ khẻ gật đầu, rồi khép cửa lại. Quỳnh Mai có thể nghe được tiếng bước chân của hắn trên các nấc thang.
Hắn đi rồi, nàng trở lại với sự trầm tư suy nghĩ. Hắn thực sự là ai ? Là người mình quen biết ? Tướng hắn cao lớn vạm vỡ, trong làng này không biết có bao nhiêu người ? Nàng biết được con ông chín Phùng cũng cao lớn đô con, nhưng tàn tật ở đôi chân. Hắn thì đi đứng rất vững vàng. Còn bác sáu Thạch Công người Campuchia làm thuê cấy lúa cũng cao lớn, nhưng nước da của bác đen đúa. Hắn có nước da trắng hơn. Vậy thì hắn là ai ? Một trong những con chiên đến nghe nàng rao giảng, hay là một trong những phụ huynh của đám trẻ nàng dạy giáo lý. Là ai đây ? Mặc kệ là ai , chỉ biết hắn có đồ gì đó thật xấu xa mà nàng chưa biết được. Quỳnh Mai thiếp đi trong triền miên suy nghĩ. Trong giấc mơ nàng thấy viện trưởng trách móc nàng không giữ gìn ý tứ để xa vào cạm bẫy, nàng thấy viện phó quở phạt nàng không cho nàng tắm mấy ngày, đó cũng là một cực hình đối với nàng. Rồi nàng mơ thấy ba má nàng chửi mắng nàng làm cho họ mất đi danh giá, và cuối cùng nàng mơ thấy mình bị hãm hiếp.
Nàng tỉnh dậy thì trời hãy còn tối, vệt sáng bên kia góc phòng báo cho nàng biết vậy. Còn sớm, nhưng nàng không muốn ngủ lại vì sợ sẽ gặp lại ác mộng. Nàng chợt nhớ tới xâu chuỗi định lần chuỗi cầu kinh nhưng nàng phát hiện ra nó đã không còn trên mình nàng.
Tiếng gà gáy làm nàng choàng tỉnh. Thì ra nàng đã thiếp đi trở lại. Nàng loay hoay trên giường chẳng biết làm gì. Nàng thấy nửa ly nước còn để đầu giường, nàng bưng lên xúc miệng, còn một ít nàng rửa mặt. Xong xuôi nàng thấy buồn tiểu, bước xuống giường nàng tìm ra cái bô hắn để dưới đít giường. Nàng cẩn thận ngồi lên đó. Tiếng róc rách của dòng nước vỗ vào thành kim loại của cái bô làm nàng phát ngượng. Nàng cố nịn nó lại và nhả nó ra từ từ. Nàng chợt thở dài chán ngán: Tưởng đâu cái khổ đã dứt nào lại gặp cái khổ hơn!
Tiếng lách cách của chìa khóa tra vào ổ. Nàng biết hắn trở lại. Nàng ngồi lên ngay ngắn. Hắn bước vào với hai tay xách hai bên. Vẫn thức ăn và những vật dụng vệ sinh. Vẫn cái mặt nạ trên mặt hắn. Bước tới đưa nàng thức ăn sáng, hắn lấy đi cái bô để ở đít giường, rồi mang ra đặt ở ngạch cửa. Hắn trở lại thổi tắt đèn. Ánh sáng hắt qua từ lỗ trống trên tường và từ cửa ra vào đủ thấy mọi vật trong căn phòng nhỏ. Nàng bưng dĩa thức ăn, ăn đại, cũng chẳng cần chào hỏi hắn làm gì, hắn có thèm trả lời đâu mà hỏi. Nàng ăn trong khi hắn ngồi đó quan sát nàng. Nàng thấy hơi ngại khi có người cứ chăm mẵm vào người nàng. Nàng nhìn lại thân thể, mới hay một vạt áo của nàng xệ qua một bên làm bộ ngực trần trắng nõn lộ ra, kết quả của cuộc dằn co ngày hôm qua. Vội vàng nàng co rúm người lại, đặt dĩa cơm xuống, và đưa tay kéo lại vạt áo. Hắn thấy hết tất cả nhưng vẫn không lên tiếng. Đoạn thì hắn bước tới bên giường, nàng sợ hãi lùi vào sát đuôi giường. Hắn đưa tay xoè ra tới phía nàng, nàng nhìn hắn lưỡng lự. Hắn chồm lên. Nàng vọt lên tiếng:
- Anh muốn gì ?
Hắn khựng lại vì tiếng của nàng có vẻ đanh đá. Song, hắn lại chồm lên tiếp, ngồi lên đầu giường. Hắn nhìn nàng hơn một phút. Quỳnh Mai thấy hơi khiếp sợ trước sự vạm vỡ của hắn. Nàng co ro sát xuống giường, hai tay quàng chặt lấy ngực. Hắn từ từ tiến lên. Nàng la toáng lên:
- Anh làm gì ? Không sợ xuống hỏa ngục hay sao ?
Hắn cười nhẹ, cái cười nhếch môi, làm như hắn không bao giờ tin chuyện ấy. Hắn tiếp tục dấn thân tới sát bên nàng. Nàng vội nhổm dậy tránh né, và bước xuống giường.
- Đụng tới tôi, anh mang tội chết.
Hắn ngồi thụn xuống. Hắn có vẻ rất kiên nhẫn với phản ứng của nàng. Rồi bất thần hắn phóng tới ôm chặt lấy nàng, hắn hôn xối xả lên mặt nàng. Quỳnh Mai chống trả quyết liệt, nhưng cơ hồ không làm gì hắn được. Nàng chỉ hô toáng lên:
- Anh hãm hiếp tôi, tôi chỉ có đường cắn lưỡi!
Chợt hắn ngưng lại. Buông nàng ra, hắn nhìn nàng. Dường như hắn sợ nàng tự tử. Hắn lui trở lại, rồi quay lưng trở đi không quên mang luôn cái bô để sẵn ngay ngạch cửa. Hắn trở lại 5 phút sau, để cho nàng thêm một xô nước, rồi quay đi ngay. Nàng nhìn theo hắn, cảm giác trộn rộn. Nhớ tới nụ hôn cuồng bạo của hắn nàng sững sờ. Đưa ngón tay lên môi, nàng cắn nhẹ và gầm mặt xuống đăm chiêu. Lát sau, nàng hối hả đọc kinh xám hối không ngừng ...
Trưa đó, khí hậu nóng bức, nóng khủng khiếp, gấp đôi cái nóng thường ngày trên đó. Mồ hôi nàng vã ra đầy lưng. Nhìn thấy xô nước mát nàng thèm được tắm hết biết. Nhưng lỡ hắn vào đây, thấy nàng lõa thể sẽ không kềm được dục vọng lại hại đến cho nàng.
Hai mươi phút tranh đấu với tư tưởng, nàng chịu thua, nhất định phải tắm chứ không thể để dơ dáy thế này được. Thà nhịn đói chứ nàng không thể nhịn tắm. Thế là nàng nhanh nhẩu trút hết áo quần, xếp gọn gẽ trên giường, rồi ngồi thụp xuống cạnh giường. Nàng đưa đôi tay bụp những ngụm nước và phát lên mặt. Nước giếng mát rượi làm nàng thấy khoan khoái dễ chịu. Nàng cẩn thận tắm rửa thân thể. Phải nói nàng rất khéo léo xử dụng một xô nước nhỏ nhắn kia để tắm cả thân người.
Tắm táp xong, nàng mặc áo trở lại. Tiếng lách cách của chìa khóa tra vào ổ làm nàng giật mình. Nàng vẫn chưa quen với âm thanh đó. Hắn bước vào với những dụng cụ cần thiết như bàn chải đánh răng, lược chải đầu, kiếng soi mặt, khău lau và một cái mền trên tay, vậy là nàng biết nàng phải xử dụng nó cho đêm nay và những đêm về sau. Hắn quay lưng đi ngay. Nàng nhìn theo ngớ ngẫn. Lát sau hắn trở lại với hai thùng nước lớn hai bên. Hắn cứ đi lên đi đi xuống vác hết thứ này đến thứ kia chất ngổn ngang trong căn phòng này. Nhìn thấy hắn, nàng thểu não trong lòng, có lẽ hắn định nhốt nàng dài hạn ở đây. Hắn vẫn không nói tiếng nào, lui cui đóng đinh hình như đang làm một cái gì đó. Nàng chợt hỏi:
- Anh định làm cái gì vậy ?